CHÚT CẢM NHẬN TỪ NHỮNG TẤM LÒNG...
Từ một sự cảm thông qua hình ảnh của một em bé gái 9 tuổi bán vé số mà tôi đã viết một bài , nói lên cảm xúc của mình trước những cảnh đời bất hạnh , trên trang facebook cách đây mấy hôm . Thật xúc động không ngờ trước sự quan tâm của đông đảo các bạn xa gần . Tôi thực sự rất vui mừng trong mấy ngày qua với ý nghĩ : Đâu đó , xung quanh tôi trên mọi miền đất nước Việt Nam và những người Việt mến yêu đang rời xa Tổ quốc vì nhiều lý do . Vẫn quanh quẩn và dõi theo cuộc sống của chúng ta . Vẫn đang nghe ngóng và sẵn sàng chia sẻ tình cảm hay một chút vật chất cho những người nghèo khổ , những mảnh đời bất hạnh , những hoàn cảnh đáng thương !
Qua đó ! Tôi đã hiểu thêm một điều : Trong xã hội hiện nay của đất nước chúng ta , ngoài những kẻ thành công , lắm tiền nhiều của . Hàng ngày dùng những đồng tiền mà họ kiếm được ( có thể do tài năng , may mắn và cũng có thể do thừa hưởng của gia đình , cha mẹ . Hoặc có kẻ kiếm được từ sự đè đầu , cưỡi cổ lên dân nghèo hay những người lao động , hoặc đánh cắp của đất nước từ quyền lực của mình!?...) . Họ đã xếp hàng dành nhau mua những xách tay hàng hiệu có giá trị đến 1 đến 2 tỷ đồng . Có kẻ sắm xe hơi triệu đô , dát vàng ròng toilet của mình . Có kẻ bỏ ra vài trăm triệu trong một cuộc nhậu , hay có người bỏ ra hàng trăm tỷ để tậu những ngôi biệt thự bên nước ngoài , 5 đến 10 chung cư cao cấp trong cả nước ….trong khi nhu cầu của họ không nhiều ? Hoặc có người than vãn vì có quá nhiều tiền , buồn mà không biết xài đâu cho hết khi sức khỏe không còn !?....
Điều chua xót hơn là các phương tiện truyền thông đại chúng của nước nhà . Những trang báo mạng vẫn hàng ngày lăng xê , ca tụng hình ảnh những kẻ xài sang , lắm tiền nhiều của này trên sự khổ cực , đói nghèo của một số rất lớn những người dân nước mình . Họ là những người có chức năng truyền tải những thông tin lên cộng đồng nhưng cũng không có cái tâm , cũng vì chút quyền lợi riêng của mình vô tình chà đạp , phỉ nhổ lên sự nghèo khó , bất hạnh của người dân . Của hàng triệu những công nhân trong các nhà máy , hàng triệu nông dân đang cày sâu cuốc bẩm , hàng triệu những gia đình không có chốn nương thân và hàng triệu những người già , trẻ em đang lăn lóc trên đường tha phương cầu thực .
Tuy vậy ? Tôi vẫn thấy đâu đó quanh ta những tấm lòng cao cả , luôn tìm cách sẻ chia từ vật chất đến tinh thần cho đồng loại nghèo khó . Tôi đã thấy những chiếc lá lành đùm lá rách . Thấy những chiếc lá rách đùm bọc những chiếc lá te tua …Đó là niềm an ủi lớn lao nhất đối với chúng ta các bạn ạ !?
Tôi đã thấy , đã nghe , đã tâm sự từ những người con xa quê hương lăn lộn nơi đất khách quê người để tìm kiếm sự tự do , tìm kiếm cơ hội vươn lên , tìm kiếm những đồng tiền sạch sẽ từ bàn tay , sức lao động và khối óc của mình . Vẫn đau đáu nhìn về quê hương , nhìn về những cảnh đời đau đớn của dân mình để sẻ chia chút tình , chút của cải , tiền bạc mình kiếm được .
Có những người trong nước hàng ngày lao động lo cho gia đình . Nếu có chút dôi dư ? Vẫn sẵn sàng nới lỏng hầu bao để giúp đỡ những đồng loại khốn khó .
Có những người tuổi đã cao , mang đầy bệnh trong người vẫn sẵn sàng hy sinh chút tàn lực của mình , chút khả năng trong mối quan hệ của mình , để giúp đỡ những người bệnh , những người dân nơi vùng xa xôi hẻo lánh thiếu ăn , thiếu mặc . thiếu học hành …
Có những em học sinh , sinh viên …bỏ ra những ngày hè , ngày nghĩ của mình để tham gia vào các công việc thiện nguyện . Thật là đáng quý !... Và có nhiều sự giúp đỡ thầm lặng khác mà chúng ta không thể biết bởi sự lặng thầm của họ !?
Thật nói sao cho hết những tấm lòng nhân ái của không ít người , quanh cuộc sống của chúng ta . Họ giúp đỡ , hy sinh cho đồng loại nghèo khổ , bất hạnh …nhưng họ không hề muốn ai biết , ai nghe sự chia sẻ đó ? Bởi họ đã tìm thấy niềm vui , hạnh phúc của mình lâu dài từ những việc làm đầy tính nhân bản của sự cho đi . Nên họ không cần ai phải biết !?
Còn những kẻ khoe khoang sự sự giàu sang phú quý kia ? Họ không tìm ra đâu là niềm vui và nguồn hạnh phúc nên họ cố gắng vùng vẫy , ngụp lặn , tìm kiếm hư danh trong chốc lát ? Rồi lại nhìn ngó kẻ khác , ganh tị , hằn học vì mình thua kém tiện nghi , của cải , phương tiện ..của kẻ khác ? Từ đó , cố ngoi ngóp , vùng lên bằng bằng thói tự kiêu , sẵn sàng chà đạp mọi chướng ngại trên đường ngay cả đồng loại , để tìm mọi cách đạt được mục đích của mình ? : Sự giàu có và nổi tiếng !?... Cứ như vậy , họ mãi đi tìm…
Cũng từ câu chuyện xót thương về hoàn cảnh của cô bé bán vé số tôi chia sẻ trên trang facebook . Ngoài những dòng comment của rất nhiều người đồng cảm . Còn một số người hiện đang sống trong nước và nước ngoài đã chat và xin địa chỉ của tôi với mục đích xin giúp đỡ , sẻ chia với gia đình bé , qua tôi . Và ngày hôm qua tôi đã nhận được những món quà đó . Tôi hứa sẽ cố gắng tìm hiểu nhà cửa và hoàn cảnh cụ thể của cháu để có kế hoạch giúp cháu sao cho tốt nhất , và sẽ thông tin cho các bạn biết .
Một lần nữa tôi cám ơn các bạn rất nhiều và xin trân trọng những tấm lòng !
Qua đó ! Tôi đã hiểu thêm một điều : Trong xã hội hiện nay của đất nước chúng ta , ngoài những kẻ thành công , lắm tiền nhiều của . Hàng ngày dùng những đồng tiền mà họ kiếm được ( có thể do tài năng , may mắn và cũng có thể do thừa hưởng của gia đình , cha mẹ . Hoặc có kẻ kiếm được từ sự đè đầu , cưỡi cổ lên dân nghèo hay những người lao động , hoặc đánh cắp của đất nước từ quyền lực của mình!?...) . Họ đã xếp hàng dành nhau mua những xách tay hàng hiệu có giá trị đến 1 đến 2 tỷ đồng . Có kẻ sắm xe hơi triệu đô , dát vàng ròng toilet của mình . Có kẻ bỏ ra vài trăm triệu trong một cuộc nhậu , hay có người bỏ ra hàng trăm tỷ để tậu những ngôi biệt thự bên nước ngoài , 5 đến 10 chung cư cao cấp trong cả nước ….trong khi nhu cầu của họ không nhiều ? Hoặc có người than vãn vì có quá nhiều tiền , buồn mà không biết xài đâu cho hết khi sức khỏe không còn !?....
Điều chua xót hơn là các phương tiện truyền thông đại chúng của nước nhà . Những trang báo mạng vẫn hàng ngày lăng xê , ca tụng hình ảnh những kẻ xài sang , lắm tiền nhiều của này trên sự khổ cực , đói nghèo của một số rất lớn những người dân nước mình . Họ là những người có chức năng truyền tải những thông tin lên cộng đồng nhưng cũng không có cái tâm , cũng vì chút quyền lợi riêng của mình vô tình chà đạp , phỉ nhổ lên sự nghèo khó , bất hạnh của người dân . Của hàng triệu những công nhân trong các nhà máy , hàng triệu nông dân đang cày sâu cuốc bẩm , hàng triệu những gia đình không có chốn nương thân và hàng triệu những người già , trẻ em đang lăn lóc trên đường tha phương cầu thực .
Tuy vậy ? Tôi vẫn thấy đâu đó quanh ta những tấm lòng cao cả , luôn tìm cách sẻ chia từ vật chất đến tinh thần cho đồng loại nghèo khó . Tôi đã thấy những chiếc lá lành đùm lá rách . Thấy những chiếc lá rách đùm bọc những chiếc lá te tua …Đó là niềm an ủi lớn lao nhất đối với chúng ta các bạn ạ !?
Tôi đã thấy , đã nghe , đã tâm sự từ những người con xa quê hương lăn lộn nơi đất khách quê người để tìm kiếm sự tự do , tìm kiếm cơ hội vươn lên , tìm kiếm những đồng tiền sạch sẽ từ bàn tay , sức lao động và khối óc của mình . Vẫn đau đáu nhìn về quê hương , nhìn về những cảnh đời đau đớn của dân mình để sẻ chia chút tình , chút của cải , tiền bạc mình kiếm được .
Có những người trong nước hàng ngày lao động lo cho gia đình . Nếu có chút dôi dư ? Vẫn sẵn sàng nới lỏng hầu bao để giúp đỡ những đồng loại khốn khó .
Có những người tuổi đã cao , mang đầy bệnh trong người vẫn sẵn sàng hy sinh chút tàn lực của mình , chút khả năng trong mối quan hệ của mình , để giúp đỡ những người bệnh , những người dân nơi vùng xa xôi hẻo lánh thiếu ăn , thiếu mặc . thiếu học hành …
Có những em học sinh , sinh viên …bỏ ra những ngày hè , ngày nghĩ của mình để tham gia vào các công việc thiện nguyện . Thật là đáng quý !... Và có nhiều sự giúp đỡ thầm lặng khác mà chúng ta không thể biết bởi sự lặng thầm của họ !?
Thật nói sao cho hết những tấm lòng nhân ái của không ít người , quanh cuộc sống của chúng ta . Họ giúp đỡ , hy sinh cho đồng loại nghèo khổ , bất hạnh …nhưng họ không hề muốn ai biết , ai nghe sự chia sẻ đó ? Bởi họ đã tìm thấy niềm vui , hạnh phúc của mình lâu dài từ những việc làm đầy tính nhân bản của sự cho đi . Nên họ không cần ai phải biết !?
Còn những kẻ khoe khoang sự sự giàu sang phú quý kia ? Họ không tìm ra đâu là niềm vui và nguồn hạnh phúc nên họ cố gắng vùng vẫy , ngụp lặn , tìm kiếm hư danh trong chốc lát ? Rồi lại nhìn ngó kẻ khác , ganh tị , hằn học vì mình thua kém tiện nghi , của cải , phương tiện ..của kẻ khác ? Từ đó , cố ngoi ngóp , vùng lên bằng bằng thói tự kiêu , sẵn sàng chà đạp mọi chướng ngại trên đường ngay cả đồng loại , để tìm mọi cách đạt được mục đích của mình ? : Sự giàu có và nổi tiếng !?... Cứ như vậy , họ mãi đi tìm…
Cũng từ câu chuyện xót thương về hoàn cảnh của cô bé bán vé số tôi chia sẻ trên trang facebook . Ngoài những dòng comment của rất nhiều người đồng cảm . Còn một số người hiện đang sống trong nước và nước ngoài đã chat và xin địa chỉ của tôi với mục đích xin giúp đỡ , sẻ chia với gia đình bé , qua tôi . Và ngày hôm qua tôi đã nhận được những món quà đó . Tôi hứa sẽ cố gắng tìm hiểu nhà cửa và hoàn cảnh cụ thể của cháu để có kế hoạch giúp cháu sao cho tốt nhất , và sẽ thông tin cho các bạn biết .
Một lần nữa tôi cám ơn các bạn rất nhiều và xin trân trọng những tấm lòng !
(Lê quang Luận). Sài Gòn , 29/01/2015