CĂN NHÀ SỐ 25 NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU ....
(...lần đầu tiên trong cuộc đời ngang tàng của hắn biết thế nào là nỗi sợ hãi ? Hắn run lên bần bật theo từng tiếng móng của hai bàn tay ai đó đang cào lên tấm tôn bên ngoài cửa sổ trên căn gác hắn đang ở . Hắn không dám nhìn lên khung cửa đang đóng kín ngay sát chỗ hắn và thằng bạn đang nằm....)
PHẦN MỘT
Lê quang Luận - Người viết Hắn là một thằng to con lớn xác và rất đổi lì lợm . Cũng do cha mẹ hắn ít để ý và quan tâm đến hắn từ lúc hắn học cấp 3 trường PTTH Thăng Long . Có thể những năm sau giải phóng khi hắn tròn 15 tuổi do gia đình hắn làm ăn sa sút , nên việc lo kiếm cái ăn cái mặc cho một gia đình có đến 8 miệng ăn , làm họ không còn thời gian để mắt đến hắn !? Mà ngẫm lại cũng đúng thôi ? Những ngày sau khi kết thúc cuộc “ huynh đệ tương tàn “ . Kẻ thắng trận thì lo cũng cố tình hình an ninh , chính trị để bảo vệ thành quả của mình , do vậy mọi sự làm ăn , sinh sống và đi lại của dân chúng được kiểm soát rất chặt chẽ . Những năm ấy là những năm khốn khó chung chứ không riêng gì gia đình hắn .
Nhà hắn mãi tận Thái Phiên mà hắn lại đậu Đại học Đà lạt , do vậy hắn xin ở nội trú trong Trường . Đầu năm 1981 hắn học năm nhất , khoa Lý . Hắn là thằng học hành lè phè từ hồi còn ở Trung học . Bạn hắn chẳng bao giờ thấy hắn đến trường bằng cặp vở đầy đủ . Chỉ mỗi một cuốn vở cuộn tròn nhét túi sau của chiếc quần tây là toàn bộ vốn liếng của hắn trong mỗi năm học . Tất cả các môn được hắn ghi lại tất cả trong một cuốn vở đó với điều kiện môn học đó hắn không cúp cua ? Bởi một học kỳ vỏn vẹn có trên dưới 120 ngày thì hắn đã cúp cua hết một nửa . May cho hắn là lớp trưởng là một cô có tâm tính tốt với bạn bè và rất mến hắn , nên hắn đã được chiếu cố và bỏ qua .
Hắn có một ưu thế là trí nhớ tốt và rất thông minh , nên hầu hết những bài thầy cô giảng trên lớp hắn đều hiểu và thuộc ngay lúc ấy , nhất là các môn tự nhiên như toán , lý hay hóa học . Do vậy khi thi vô Đại học Đà Lạt hắn đậu cái rụp và đậu điểm rất cao nữa chứ !?...
Tại Đại học tổng hợp Đà lạt , năm đầu hắn còn ở nội trú . Nhưng bản tính của hắn thích sống tự do , không muốn ràng buộc . Cộng với tính cách lè phè , vô tư nên hắn thường xuyên đói vào những ngày giữa tháng ? Khi mà mười mấy cân gạo phân phối của hắn được đem ra đổi lấy cà phê sáng , thuốc lá và những chầu vui vẻ cùng bạn bè .
Thế là năm thứ hai hắn đành lếch thếch xin ở trọ tạm nhà người bà con gần phố . Mà với bản tính đi sớm , về khuya , vô tổ chức như hắn thì khó mà ở với ai lâu ? Ở được gần hết học kỳ hai , thấy thái độ có vẻ không vừa lòng của người bà con làm hắn chột dạ ? Hắn vội vã lo kiếm chỗ trước khi bị người ta đuổi thẳng .
Cơ duyên may mắn lại đến với hắn khi tình cờ hắn quen một thằng bạn có ông cậu làm Giám đốc Sở Công An vào thời ấy . Thằng bạn của hắn mới được tuyển vào Công ty Ngoại thương TP Đà lạt , và được ông cậu Giám đốc bố trí cho một căn nhà thuộc cơ quan ông ấy quản lý . Một mình trong căn nhà rộng lớn không ai ở khiến thằng bạn hắn ngại ngùng , và hắn được mời ở cùng với tư cách như một thượng khách . Thế là đầu năm học thứ ba , hắn lại thay đổi chỗ ở mới . Một căn nhà có mái hình chữ A , mang số 25 Nguyễn đình Chiểu , Thành phố Đà Lạt .
Căn nhà này , từ xa thoạt nhìn trông như một biệt thự cỡ vừa . Nhưng khi đến gần thì không phải ? Nó thực chất là căn nhà cấp 4 , diện tích nền khoảng hơn 80 mét vuông . Bề ngang mặt tiền khoảng 8 mét , chiều sâu khoảng hơn 10 mét . Có thêm một tầng lầu sàn ván nối với tầng trệt bằng một cầu thang cuốn bằng gỗ dầu . Trong nhà , ngoài phòng khách rộng lớn , bề sâu hơn 4 mét là đến căn phòng ngủ ( căn phòng này lúc ấy không người ở và khóa ngoài . Sau đó là căn bếp chung với phòng ăn . Trên lầu là một phòng ngủ lớn , sau này hắn và thằng bạn ngủ tại duy nhất căn phòng này . ở đây có hai cửa sổ và một cửa lớn phía ban công .
(Căn nhà 25 Nguyễn đình Chiểu hiện nay vẫn không ai dám ở hơn 1 tháng ? Dù đã sơn phết lại nhiều lần sau hơn 30 năm , từ ngày hắn tạm trú )
Nhìn từ phía bên ngoài , căn nhà xây cất khá cao ráo , mái hình chữ A đổ về hai phía cân đối . Tường quét vôi trắng đã cũ , có chỗ trổ mốc xanh vì độ ẩm và không ai chăm sóc đã lâu . Các cửa ra vào và cửa sổ trước đây bằng kính , nhưng do không người ở nên phần lớn bị bể và người ta thay thế bằng những tấm tôn cũ đóng ốp từ bên ngoài .
Người bình thường , thoạt nhìn căn nhà chắc họ phải ngại ngùng không dám ở , bởi vẻ lạnh lẽo và u ám của nó . Đứng trước nó đã thấy lành lạnh vì cảm giác mang nặng âm khí bao trùm căn nhà ? Chưa kể phía đối diện nhà , bên kia đường là một ngôi Đình , khuất trong cây cối u tịch . Thêm bức bình phong che ngôi đình xây bằng gạch và xi măng , chạm trổ hình con cọp đang nhe nanh và móng vuốt , nhìn sang căn nhà hắn sắp ở !
Hai thằng đứng tần ngần nhìn lên căn nhà trước khi tra chìa vào ổ khóa . Thằng bạn hắn tuy bụng dạ rất lo sợ nhưng không dám nói ra . Còn hắn tỉnh bơ như không có chuyện gì ? Con người của hắn là vậy , nhìn cái cơ thể hộ pháp cao gần 1m80 và nặng cả trăm ký . Với cái mặt lì lì , khinh đời của hắn người ta nghĩ hắn chẳng sợ ai cả . Hắn rất thích môn Vật lý và những hiện tượng nào cũng phải được chứng minh cụ thể và khoa học hắn mới tin . Vả lại hai thằng đều không có chỗ ở , nên căn nhà này ắt là một nơi lý tưởng ít ra là cho hắn ? Còn một điều cực kỳ quan trọng là lịch sử trước đây của căn nhà này hai thằng đều mù tịt ? Chỉ có dân sống trong xóm quanh căn nhà là hiểu rõ về nó . Những đêm đi về khuya họ rất ngại đi ngang căn nhà này huống chi là ở tại đó !?
Đã hơn 5 giờ chiều , hắn bước lên giật phắt chiếc chìa khóa trong tay thằng bạn nãy giờ loay hoay chưa mở được , miệng hắn lầm bầm :
-Miẹ ! Làm gì có mỗi việc mở khóa mà nãy giờ cũng không xong ? Ngoài này lạnh bỏ mẹ !
Hắn nhanh chóng mở được cửa và kéo tung cả hai cánh . Những hạt bụi lâu ngày bám trên ngạch và cạnh hai tấm cửa đổ xuống bay mù mịt , loang loáng trong tia nắng còn sót lại cuối ngày chiếu xuyên qua tán lá thông bên kia đường .
-Nghoéo!!! Hai thằng giật nẩy mình bởi bóng một con mèo đen chạy vụt ra ngoài kèm theo tiếng gào lên của nó .
Thằng bạn hắn hết hồn mặt tái xanh , còn hắn tỉnh bơ phân công :
-Bây giờ tao với mày chọn một phòng ở chung cho vui . Trễ rồi nên tranh thủ dọn dẹp sơ qua căn phòng ngủ , rồi mai tính tiếp nhé ?
Thằng bạn lặng lẽ gật đầu không có ý kiến gì ? Hai đứa nhanh chóng tham quan căn nhà và chọn cái phòng rộng trên gác . Hắn nhanh chóng mở tung cánh cửa sổ và hai cánh cửa lớn ra ban công . Bạn hắn tìm được một chiếc chổi bám đầy mạng nhện nơi góc nhà và bắt tay quét dọn . Trên phòng này còn sót lại chiếc giường 1,4 mét , đóng đơn giản bằng gỗ thông và trông rất ọp ẹp . Chiếc giường được kê cách cửa sổ bên vách ngang của tường nhà khoảng 2 mét . Đầu giường quay về phía sau nhà , chân giường xoay ra phía ban công . Hắn tặc lưỡi :-Chậc ! Có còn hơn không ? Tao cứ nghĩ tối nay tao với mày ngủ dưới sàn .
Hắn xuống dưới nhà bật cầu dao tổng và kiểm tra lại mấy cái bóng đèn còn sót lại . Dưới nhà , ngay phòng khách chiếc đèn néon 0,60m nhấp nháy và sáng hẳn . Ánh sáng trắng và nhờ nhờ trong không gian rộng mênh mông chắc chẳng thấm vào đâu ? Đèn phía sau căn bếp không có ? Trên phòng ngủ của hắn còn sót chiếc bóng tròn 70 watt vẫn còn xài được . Ánh sáng vàng yếu ớt .

Quét dọn và sửa soạn xong chỗ ở , trời cũng đã tối hẳn . Hắn khép vội cánh cửa sổ phía trước , bên kia đường , nơi ngôi Đình bóng tối đã bao phủ . Hắn còn kịp trông thấy ánh sáng đỏ tí xíu phát ra từ mấy cây nhang ai đó cắm trong chiếc lư bằng đất , chỗ con cọp đang nằm nhe nanh , trước khi hai cánh cửa sổ đóng sầm lại .
Hai thằng bước xuống dưới nhà , đóng và khóa cửa lại bước ra ngoài . Ngoài trời tối thui , xa xa phía dưới bờ hồ , gần chiếc cầu sắt có một bóng đèn đường đang tỏa ánh sáng vàng vọt . Trời Đà Lạt giữa tháng 10 , mưa phùn bay lất phất và lạnh căm căm . Hắn và thằng bạn kéo cao cổ áo chiếc áo khoác , bước vội xuống đường và đi vào xóm . Hai thằng đang kiếm quán ăn để lót cho hai cái bụng đang đói meo từ hồi chiều .(còn tiếp)
PHẦN HAI ( Một câu chuyện tình....)
(Lê quang Luận) . Sài gòn , 20/01/2015

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét