Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

NGÔI MỘ MỚI

                               (Ảnh MH: Nguồn internet) 
NGÔI MỘ MỚI
      Sau khi chất đầy một xe trà từ nhà máy trà Bầu Cạn . Ông ta đóng tấm bửng phía sau đít chiếc xe tải Desoto lại và đi về phía căn tin nhà máy . Những chuyến xe trước đã xuất phát từ chiều . Chuyến của ông là chuyến cuối cùng phải có mặt tại Ga Diêu Trì - Quy Nhơn trước 7 giờ sáng hôm sau để kịp chuyến tàu hỏa . 
     Thằng phụ xe hôm nay bỗng dưng lăn ra sốt li bì . Đêm nay ông phải lái xe một mình trong đêm . Trời Pleiku tháng 8 mưa dầm dề , đường xá lúc bấy giờ không được tốt lắm , trơn trợt bởi bùn đỏ bazan chảy tràn ra đường . Ông tự nhủ sẽ chạy cẩn thận sau khi ăn vội chén cơm , khoác chiếc áo ấm và leo lên ca bin xe đề máy nổ .
      Chiếc xe của ông bắt đầu lăn bánh lúc 9 giờ đêm . Trời mưa mù mịt nên ông lái xe rất chậm . Khi đến đầu đèo Mang yang lúc ấy cũng gần 1 giờ sáng . Đèo Mang yang vào lúc bây giờ còn rất hoang sơ , cây rừng mọc dày đặt và âm u phía trên đồi và thung lũng . Cỏ tranh cao ngút đầu người mọc lan ra hai bên vệ đường nhựa . 
      Ông vẫn còn nhớ có lần cũng chạy xe trong đêm như thế này , lúc ấy ông còn là phụ xe . Ông đã muốn chết ngất vì sợ hãi khi bắt gặp cọp rừng ra ngồi chồm hổm giữa đường , pha đôi mắt sáng đỏ nhìn đèn xe ô tô . Bên ngoài , phía phụ xe có con còn chạy đua theo đùa giỡn . Những lần đó , ông quay kính xe kín mít , bác tài cứ gài số 1 thả xe trôi từ từ xuống đèo , rốt cục cọp cũng né đường cho xe chạy .
      Tối hôm nay , ông ôm vô lăng một mình . Cái cảm giác rờn rợn cứ vây lấy ông , mặc dù hai bên đường dưới ánh đèn pha của chiếc xe tải , ông không hề thấy con cọp nào cả . Nước mưa đỏ ngầu chảy từ hai bên vệ đường xuôi xuống dưới đèo lấp loáng theo ánh đèn xe di chuyển . Ông gài số 2 thả xe trôi từ từ kèm theo thắng phụ . Khúc đèo này rất ngắn , khoảng hơn 2 cây số nhưng độ dốc lớn , đến 15 độ , nên xe chở nặng khi xuống đèo thường bị đùa rất nguy hiểm . Ông nghe rõ tiếng ken két và mùi khét lẹt của bố thắng xộc vào mũi của mình , nhưng ông không quan tâm , khi đôi mắt phải căng ra nhìn vào con đường đen thui , mờ đặt bởi ướt mưa .
       Khi xe chạy đến khúc giữa đèo , chỗ một bên là vách núi thẳng đứng , một bên là vực sâu thăm thẳm . Ông bỗng chú ý đến một người từ xa đang đứng vẩy xe bên tay phải vệ đường . Ông ta khoác một chiếc bông xô đi mưa của lính trùm kín cả từ đầu đến cổ . Thật ra ông tài xế không quá ngạc nhiên ? Bởi đầu đèo có một lô cốt của lính và dưới chân đèo có một doanh trại của lính VNCH . Nên việc một người lính đón xe giữa đèo trong một đêm mưa khuya khoắc như vầy không có gì lạ . Tuy nhiên ông vẫn không hề có ý định sẽ dừng lại đón vị khách bất ngờ kia .
      Khi cách vị khách khoảng 20 mét , bỗng nhiên ông hơi lạnh sau gáy . Vì khúc cua này đã xảy ra rất nhiều tai nạn và có rất nhiều người chết ở đây. Bằng chứng là bên chỗ vị khách đang đứng đón , còn đó cả dãy mấy cái trang thờ vong , nằm im lìm lạnh lẽo dưới mưa .

                 
                                 (Ảnh MH: Nguồn internet)
     Ông cẩn thận đạp rê thắng và ôm rộng vòng cua , né xa chỗ người đón đường . Vì trời vẫn còn mưa nhỏ hạt và tấm bông xô phủ kín , nên dù căng mắt ông cũng không thấy rõ khuôn mặt của người lính . Khi xe đi ngang qua song song với vị khách , bỗng ông trợn trừng mắt bất ngờ trước một hiện tượng mà ông chưa từng thấy . Bởi không biết bằng cách nào mà thoắt một cái nguyên cả một người to lớn với tấm áo mưa trùm kín bên kia đường - dễ đến hơn 3 mét đã bám ngay bên cửa sổ của buồng lái nơi ông ngồi . Ông hốt hoảng tột độ nhưng vẫn kịp đánh vô lăng tấp vô phía trong lề phải . Lúc ông với tay về số 1 là cũng là lúc ông đảo mắt liếc ra bên ngoài khung cửa kính . Ông như muốn rụng rời chân tay khi thấy ngay ô cửa sổ còn mờ nước mưa , là một khuôn mặt đỏ lòm và to như cái mâm nhôm loại nhỏ . Ông hét lên một tiếng và như một phản xạ tự nhiên tay trái ông buông vô lăng và vẩy mạnh về khuôn mặt chè bè sát bên cạnh . Chiếc xe chở nặng bỗng chao đảo và chồm lên theo nhịp nhấn ga một cách vô thức . 
      Chính trong khoảng khắc hốt hoảng ngắn ngủi đó , bóng người đàn ông biến mất . Lúc này ông ta còn kịp lấy lại bình tĩnh , ôm chặt vô lăng , trả về số 2 và lao nhanh về dưới đèo . Khi chiếc xe tải gầm lên lao ào ạt xuống đoạn đường thẳng gần tới chân đèo . Phía xa , nhác thấy một quán nhỏ còn leo lét sáng đèn , ông mới kịp hoàn hồn lấy lại bình tĩnh và tấp xe vô lề đường , cạnh căn nhà . Ông tắt máy xe , gài số1 , kéo thắng tay và chạy ào vô trong quán còn sáng ánh đèn dầu .
      Định bụng , ghé quán kiếm ly nước và châm một điếu thuốc lấy lại tinh thần trước khi tiếp tục cuộc hành trình . Trong ánh đèn mờ ảo trong căn phòng nhỏ đó , ông lại nhác thấy một người đàn ông đứng xoay lưng ra ngoài bên cạnh chiếc bàn con duy nhất trong phòng . Vẫn chiếc áo đi mưa trùm kín và vóc dáng như người hành khách trên đèo . Ông tài xế bỗng nhiên chùn bước và khuôn mặt ông bỗng nhiên tái mét và lạc thần khi người đàn ông trong phòng bất ngờ quay ra . Ông ta ú ớ lên mấy tiếng và khụy hẳn khi nhác thấy khuôn mặt to bè và đỏ lưỡng ấy một lần nữa với hai hốc mắt đen ngòm .
      Sáng hôm sau , cánh tài xế ngạc nhiên tấp xe vô lề đường . Nơi đó có một chiếc xe tải và một ngôi mộ mới chôn khoảng vài ba ngày . Trên đó là một người đàn ông đang nằm mê man và lạnh ngắt với tấm bông xô lính cháy rách tơi tả đắp ngang qua mình . Ông ta vẫn còn thoi thóp thở , và được mọi người khênh lên xe của họ chở đi về hướng Thị trấn An khê cấp cứu . Bỏ lại phía sau tấm bông xô lính bên ngôi mộ mới đắp và đống tro tàn của những vật dụng của người chết đã được thiêu cháy dỡ dang bởi cơn mưa cuối hè năm ấy .
(Lê quang Luận) . Sài gòn , 16/05/2015
                                (Ảnh MH: Nguồn internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét