Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

KHI NGƯỜI YÊU TÔI KHÓC...




KHI NGƯỜI YÊU TÔI KHÓC...
      Có lẽ điều làm cho một người đàn ông khổ sở nhất là những giọt nước mắt của tình nhân .
      Cho dù trái tim của chúng ta có sắt đá cỡ nào đi chăng nữa ? Tâm hồn của chúng ta có lạnh giá như băng tuyết và bản lĩnh của ta có vững vàng trước nghịch cảnh bao nhiêu chăng nữa ?...Thì chúng ta cũng khó có thể không mềm lòng trước những giọt nước mắt lăn dài trên má và bờ vai run rẩy theo từng tiếng nấc nghẹn ngào của người tình .
      Thế giới sẽ trở nên tối sầm và dù ngoại cảnh có nên thơ , đẹp đẽ và hữu tình thế nào đi chăng nữa ? Cũng sẽ trở nên vô nghĩa trước những giọt nước mắt của người con gái mà ta yêu thương .
      Chính vì điều đó , mà biết bao những vị anh hùng , vĩ nhân của thế giới đã thất bại và gục ngã trước nước mắt của đàn bà !?...
     Có một nhạc phẩm của Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh , bài “ Khi người yêu tôi khóc “, qua giọng hát trầm ấm , liêu trai của Sĩ Phú , một Thiếu tá Không quân VNCH mà tôi đã nghe qua không biết bao nhiêu lần ? Nhưng lần nào cũng gây cho tôi cảm giác xúc động , nuối tiếc ? Như sắp sửa chia tay một cuộc tình đẹp đẽ của chính mình vậy !?...
KHI NGƯỜI YÊU TÔI KHÓC…
(Nhạc : Trần Thiện Thanh)
Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu
Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn
Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn thiu
Em ơi tôi níu một lần ưu ái trên cung ngà hắt hiu
Mây từ đâu bay đến mờ khuất chân trời
Em tại sao em đến cho anh yêu vội
Xin một lần yêu cuối là những lẻ loi
Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng
Như em vừa trách anh
Em một đêm cuối mặt để cay đắng
rơi thành giọt lệ đời
Anh niềm đau đến muộn
Từng chiều lặng yên nhìn mưa bão tới
Khi hồn anh rã rời ngày vui xẻ đôi tình ngỡ xa xôi
Anh xin trọn đời gói thân trong một lần hối tiếc mãi thôi
Khi người yêu tôi khóc xin giấc im lìm.
Như từ lâu tôi dấu những cơn muộn phiền
Xin đừng đem nước mắt vội xóa niềm đau
Cho yêu thương đó
Anh còn được giữ trong tâm hồn rất lâu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét