Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

EM ĐẾN THĂM EM ĐÊM BA MƯƠI

    
EM ĐẾN THĂM EM ĐÊM BA MƯƠI
  Tối hôm qua thức khuya , sáng nay dậy hơi trễ , tới 7 giờ sáng mới dậy nổi . Thời tiết Sài gòn những ngày cận Lễ Giáng sinh đang dần lạnh . Tuy nhiên vẫn chưa thấy cái lạnh buốt người của các tỉnh vùng cao mà tôi đã từng sống như Pleiku hay TP Đà Lạt . Có lẽ giờ này trên ấy đang lạnh lắm .
      Cái lạnh lẽo đến xuýt xoa , co ro , cúm rúm ...làm tôi chợt nhớ đến ngày xưa , những ngày còn trẻ và những mối tình đã đi qua đời tôi . Tôi thừa nhận mình cũng thuộc tuýp đàn ông có chút lãng mạn . Nhưng không sao ? Những người đàn bà đã đi qua đời mình có thể vẫn còn yêu rất nhiều , nhưng chắc rằng chưa bao giờ mình đã làm ai đó đau khổ , thất vọng hay hối tiếc về mối tình đã qua !?...Tất cả đều là số phận ...
      Cái lạnh lẽo vào mỗi dịp Giáng sinh làm tôi chợt nhớ đến những bản tình ca một thời ? Đến mãi bây giờ vẫn sống mãi , chỉ có điều không ai muốn nhắc lại mà thôi .
      Sáng nay tôi nhớ đến Pleiku , đến TP Đà lạt thân thương mà một thời trai trẻ đã gắn bó , cùng những kỷ niệm không thể nào quên của tuổi học trò . Tôi nghĩ về mùa đông ở đó và những vòng tay siết chặt , yêu thương . Tôi nghĩ đến lời một bài hát buồn buồn và tha thiết của đôi trai gái yêu nhau vào những ngày giáp Tết của Nhạc Vũ Thành An qua lời thơ Nguyễn Đình Toàn :
..........................................
Tay em lạnh để cho tình mình ấm
Môi em mềm cho giấc ngủ anh thơm
Sao Giao Thừa xanh trong đôi mắt mòn
Trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết?
Tháng ngày đã trôi qua
Tình đã phôi pha
Người khuất xa
Chỉ còn chút hương xưa
Rồi cũng phong ba
Rụng cùng mùa......
http://mp3.zing.vn/…/Anh-Den-Tham-Em-Dem-30-B…/ZWZECE99.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét