Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

CẢM XÚC VỀ HÀ NỘI.


CẢM XÚC VỀ HÀ NỘI.
      Cũng đã lâu lắm rồi không ra Hà Nội. Dịp này tháp tùng với những cô em gái nhỏ cùng quê Phố núi ra thăm lại Thủ đô trong một ngày cuối thu. Có rất nhiều cảm xúc buồn vui lẫn lộn, nhưng có lẽ buồn nhiều hơn vui khi nhìn thấy một Hà Nội phát triển ào ạt, rộng mở nhưng chấp vá trên đầm đìa công nợ của đất nước.
      Dạo bước, chen chân trên phố cổ với dòng người xe đông đúc. Những gánh hàng rong với đủ các món ăn đặc trưng của Hà Nội như bún ốc, bún thang, bún mọc...cùng với hàng trăm món ăn chơi khác chiếm trọn vỉa hè ở hai bên đường. Quanh hồ Gươm là phố đi bộ, với hàng ngàn du khách Tây, Ta lẫn lộn đổ về chật kín mọi nẻo đường. Có những băng nhạc hè phố của người ngoại quốc và của những nhóm nhạc của các bạn trẻ Hà Nội chiếm những khoảng trống hiếm hoi để trình diễn những ca khúc đồng quê sâu lắng giữa vòng tròn những khán giả đủ mọi thành phần. Giữa hồ Gươm, trên Tháp bút là những ngọn đèn pha soi thẳng trên bầu trời đêm. Chung quanh hồ, dưới mặt nước đen thẫm, hàng vạn ánh sáng sáng từ những ngọn đèn màu phản chiếu lấp lánh trên mặt hồ tĩnh lặng. Không khí ngột ngạt, hâm hấp nóng trong đêm cuối cùng của mùa Thu Hà Nội để báo hiệu cho những cơn gió lạnh đầu Đông sắp ùa về trong ngày mai xám lặng.
      Không biết nói gì hơn về Hà Nội với kiến thức và sự hiểu biết quá ít về một Thành đô cổ xưa, mà cũng đã có quá nhiều giấy mực nói về Hà Nội rồi. Chỉ là một du khách lẻ loi ghé thăm lại Hà nội với ước muốn được đắm mình trong cảm xúc qua nhiều ca từ mô tả về Hà Nội đã từng được nghe và mong được trải nghiệm điều đó như một người từng có nhiều cảm tình về lịch sử, văn hoá, ẩm thực và con người của vùng đất ngàn năm văn vật mà bất cứ người Việt nào cũng tự hào và yêu mến.
      Chợt nhớ đến ca khúc"Hà nội ngày tháng cũ"của Song Ngọc (tên thật Nguyễn Ngọc Thương) là một nhạc sĩ, ca sĩ người Mỹ gốc Việt. Ông nổi tiếng từ cuối thập niên 1960 tại Miền Nam Việt Nam với những ca khúc viết về tình yêu. Trong đó ông nghĩ về Hà Nội với những ca từ ray rức nỗi nhớ về những ngày tháng cũ trầm lắng, yêu thương.
Hà Nội ngày tháng cũ
Có bóng trăng thơ in trên mặt hồ
Hà Nội ngày tháng cũ
Có tiếng oanh ca bên bờ tường vi
Hà Nội ngày tháng cũ
Có dáng em tôi áo trắng nghiêng nghiêng đường chiều
Tiếng guốc lưa thưa lao xao khua trên vỉa hè
Mùa thu nghe gió heo may
Hà Nội người có nhớ
Tháp Bút chơ vơ liễu xanh vật vờ
Hà Nội người có nhớ
Hương lan vương vương bên hồ Thuyền Quang
Hà Nội người có nhớ
Chiếc áo xanh lam thơ ngây cô em học trò
Áo trắng Tây Sơn Trưng Vương em tan trường về
Đường qua nẻo phố hẹn hò
Ai ra đi mà không nhớ về
Trường Thi ngày ấy ta bên nhau
Ai ra đi mà không nhớ về
Hồ Gươm mù tối gương xưa
Nhớ hàng Bạc, nhớ qua hàng Đào
Nhớ cơn mưa phùn chạy ngang thành phố
Bên em cùng đội mưa mà đi
Đội mưa mà đi ... mà đi
Hà Nội ngày tháng cũ
Mãi mãi theo tôi trôi trên biển đời
Hà Nội ngày tháng cũ
Như mây như mưa trong cuộc tình tôi
Hà Nội còn sống mãi
Chiếc áo xanh lam áo trắng nghiêng trên mặt hồ
Chiếc lá cô đơn lang thang trôi trên vỉa hè
Giờ đây chợt vắng ... ai chờ
(Giờ đâu xa vắng ... mây chiều).
      Ngồi với nhau bên những người bạn cũ, mới, trong một trang trại cách Hà Nội chừng 20km. Nhấp từng giọt rượu cay nồng và thơm lừng hương lúa mới. Được trò chuyện và được các bạn Hà Nội dành cho những người bạn miền Nam nhiều tình cảm trân quý, yêu thương...thấy thực sự ấm lòng.
      Đó là tất cả những gì mà tôi muốn chia sẻ cùng các bạn trong chuyến đi ngắn ngày đóng vai người lữ khách, để chia tay mùa thu Hà Nội và đón được ngày đầu Đông mưa bay lất phất trên mặt hồ Tây cùng những con gió se lạnh trong sự bồi hồi với nhiều cảm xúc khó tả khi nhâm nhi từng giọt cà phê đen thơm lừng trong quán vắng.
      Mong ước một ngày gần đây được quay trở lại nơi này, lang thang trên đường phố Thủ đô với một người tri kỷ, có lẽ sẽ nối dài thêm được chút ký ức thân thương về Hà Nội của những ngày tháng cũ.
(Cóc Tía), Hà Nội, 30/10/2016











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét