(Ảnh MH: Nguồn internet)
NGHĨA NHÂN...
Ngày xưa gian khó vô vàn.
Anh luôn tìm cách cùng nàng vượt qua.
Chuyện tình yêu của hai ta.
Trải qua sóng gió phong ba một thời.
Dẫu cho biển cạn núi dời?
Tình ta vẫn cứ rạng ngời sáng trong.
Lúc xưa chăn gối mặn nồng.
Đến khi già yếu chỉ mong vui vầy.
Dù nghèo, dù chẳng đủ đầy.
Nhưng tình mình vẫn ngất ngây tâm hồn.
Đời như một giấc mộng tròn.
Bên nhau sánh bước, lối mòn nghĩa nhân...
Mỗi ngày trao những ân cần.
Đêm đêm trao giấc phù vân bềnh bồng.
Anh luôn tìm cách cùng nàng vượt qua.
Chuyện tình yêu của hai ta.
Trải qua sóng gió phong ba một thời.
Dẫu cho biển cạn núi dời?
Tình ta vẫn cứ rạng ngời sáng trong.
Lúc xưa chăn gối mặn nồng.
Đến khi già yếu chỉ mong vui vầy.
Dù nghèo, dù chẳng đủ đầy.
Nhưng tình mình vẫn ngất ngây tâm hồn.
Đời như một giấc mộng tròn.
Bên nhau sánh bước, lối mòn nghĩa nhân...
Mỗi ngày trao những ân cần.
Đêm đêm trao giấc phù vân bềnh bồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét