Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

ĐỂ NHỚ MỘT THỜI TA...ĐÓI MEO...


ĐỂ NHỚ MỘT THỜI TA...ĐÓI MEO...
       Nhớ lúc còn là sinh viên thời bao cấp (năm 1981) đói khát dã man, nên thèm đủ thứ.
       Mỗi buổi sáng nhà bếp tập thể phát cho mỗi đứa 1 cái"bánh xe lịch sử"bột sắn, bằng nắm tay con gái. Ngán ngẫm ăn không nổi, mỗi thằng thi nhau làm nghệ nhân, nắn nót ra đủ loại hình hài dán trên các bức tường trong KTX sinh viên.
       Sau bữa cơm chiều mỗi người được 2 sét chén, thức ăn thì không có gì ngoài cá chuồn khô kho lỏng bỏng, canh"toàn quốc" với nước mắm"đại dương". Đến khoảng 8h tối thì lại đói meo. Thằng nào thằng nấy học đâu có vô? Cứ ngồi trên giường nghe ngóng. Hễ nghe từ xa có tiếng bà thím bán hàng rong quẩy gánh vô tận khu tập thể cùng tiếng rao: "Bánh canh mấy chú..ú..ú?" là cả bọn bật dậy như lò xo, rồi xẹt ra cửa phòng như tia chớp để ăn hàng (có khi phải ký sổ)...hehe...
       Thời ấy, có thằng thì mập bủng beo, có thằng thì ốm nhách như con nghiện. Suy dinh dưỡng thì lấy đâu ra da thịt, nên hồi đó mình ốm đói, chẳng có em nào thèm ngó ngàng đến cả?...Hic...
       Rất nhiều kỷ niệm của một thời sinh viên khốn khó nhưng vui vẻ và vô tư lự. Dự định một ngày đẹp trời kể lại cho các bạn nghe chơi cho dzui.
       Tối nay, lôi ra tấm hình cũ; bỗng nhiên muốn hát bài:
       "Để nhớ một thời ta...đói meo"chứ không phải"...một thời ta đã yêu"?..kkk
(Cóc Tía), Sài Gòn, 18/01/2016
P/s: Cái bụng hồi đó có 8 cục, tập tành riết bi giờ nhập thành 1 cục nên biến thành con Cóc Tía..hehe..(Ảnh chụp năm 1981 trước cửa sổ phòng ở tập thể, ai còn nhớ ko?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét