THUYỀN VIỄN XỨ...
Cứ mỗi khi nhìn thấy bóng một con đò lẻ loi trên dòng sông lặng lờ luôn để lại trong lòng của chúng ta những dòng xúc cảm khác nhau .
Đã có không biết bao nhiêu giấy mực nói về con đò chiều neo trên bến đỗ như một sự gửi phận , trao thân của người con gái cho một người đàn ông mà chưa chắc đã xuất phát từ tình yêu ?
Ngược lại , bóng con đò chiều lặng lẽ rời bến lại được thi nhân ví như tình yêu đã mất . Người con gái yêu thương đã sang ngang để lại bến đò quạnh quẻ với sự nuối tiếc khôn nguôi của người ở lại .
Con đò , bến đỗ , dòng sông ...luôn là cảm hứng bất tận của những ai có tâm sự về một cuộc tình nào đó đã trôi qua trong quá khứ . Cũng có lúc , hình ảnh con đò lại báo hiệu cho một cuộc hội ngộ hoặc chia xa ?...Nhưng thường thì hình ảnh ấy để lại trong ta một nỗi buồn man mác có khi không rõ lý do ...
Chiều nay sương khói lên khơi
Thùy dương rũ bến tơi bời
Làn mây hồng pha ráng trời
Sóng Đà Giang thuyền qua xứ người
Thùy dương rũ bến tơi bời
Làn mây hồng pha ráng trời
Sóng Đà Giang thuyền qua xứ người
Thuyền ơi! viễn xứ xa xưa
Một lần qua dạt bến lau thưa
Hò ơi! giọng hát thiên thu
Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngàn về ....(Phạm Duy)
Một lần qua dạt bến lau thưa
Hò ơi! giọng hát thiên thu
Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngàn về ....(Phạm Duy)
P/s: Ảnh chụp "Chiều mưa trên dòng kênh đôi - q8, TP HCM" ngày 08/08/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét