Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

TÂM THIỆN , ÁC ...

                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
TÂM THIỆN , ÁC ...
       Hôm qua có chút việc phải chạy lên Quận Tân Phú . Lúc về đã khuya , khoảng hơn 11 giờ đêm . Sài gòn vào giờ này đường xá khá vắng vẻ nên mình chạy cũng khá nhanh , tầm 50 km/h .
       Đang bon bon trên đường Âu cơ hướng về Quận 8 , bỗng nghe phía sau tiếng rú ga và một chiếc xe Honda Wave 110 vụt ào qua mặt , tốc độ chắc phải trên 80 km/h . Trên xe là một cậu choai choai chở phía sau là 2 cô gái tuổi còn trẻ (khoảng dưới 20 tuổi) , tất cả đều không mũ nón bảo hiểm . Đã vậy cậu ta còn lạng lách , đánh võng cúp đầu xe qua đầu những chiếc xe tải di chuyển cùng chiều cực kỳ nguy hiểm .
       Trước đây , khi còn trẻ , trong những trường hợp đó ? Thâm tâm mình sẽ bất bình và ý nghĩ sẽ thoáng qua một cách tự nhiên : "Mong cho bọn mày té hoặc đụng ngã xe cho biết mặt rồi tởn tới già " . Đó là suy nghĩ ác tâm vì tức giận cho sự ngu muội và háo thắng của bọn trẻ , bởi biết chắc chuyện gì đáng tiếc sẽ xảy ra khi chúng chạy với tốc độ cao và không mũ nón gây nên tai nạn ?
       Còn tối nay lại khác ?
       Khi chiếc xe của bọn trẻ vụt qua mặt và đánh võng trước xe tải . Một ý nghĩ cũng nảy sinh rất nhanh trong đầu mình : "Cầu sao tụi nhỏ ngu dại không bị xảy ra chuyện gì đáng tiếc cho tụi nó" . Mình đã vội vã chạy theo chỉ vì sợ chúng sẽ gây tai nạn .
       Mình đã nổi giận thực sự khi thấy hành vi lái xe nguy hiểm và ngu xuẩn của bọn trẻ , nhưng mình cũng rất lo cho sự an toàn của chúng bởi ý nghĩ nảy sinh một cách tự nhiên : "Tuổi trẻ ai cũng háo thắng , ngu muội và thiếu kinh nghiệm mà trong tất cả chúng ta ai cũng từng có đôi lần ?"
       Sau câu chuyện mình đã nghiệm ra một điều : Tuổi càng cao , kinh nghiệm càng nhiều thì tâm càng rộng lượng , dễ thông cảm và tha thứ .
(Lê quang Luận) Sài gòn , 08/08/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét