THÚ VỊ ... VỈA HÈ...
Có người hỏi tôi : " Anh có vẻ thích ngồi cà phê hay nhậu lai rai với bạn bè ở những quán vỉa hè nhỉ ? " . Thay cho câu trả lời tôi chỉ cười trừ . Mà thật vậy ? Tôi thích ngồi ở những quán cóc bên lề đường ngay góc phố nào đó trong mỗi sớm mai thức dậy , hoặc buổi chiều cùng vài đứa bạn thân ngồi lai rai vài chai bia ở những quán vỉa hè dù nơi đó là quán bình dân hay là bàn ghế được đặt ra vỉa hè từ các nhà hàng sang trọng . Đối với tôi , có lẽ tôi thích không gian ấy .
Trong mỗi buổi sáng , sau một đêm thẳng giấc . Những suy nghĩ buồn lo hoặc vui vẻ của ngày hôm trước đã tạm lắng xuống và quên lãng sau một giấc ngủ vùi . Tôi thích đến một góc phố quen nào đó . Có thể chỉ là chiếc ghế đẩu nhỏ bằng nhựa hoặc bằng gỗ , được đặt ở một vị trí thoáng đãng trên vỉa hè , cùng ly cà phê đen và dăm điếu thuốc lá thơm ...quả là một buổi sáng thú vị .
Cũng chỉ là một buổi sáng bình thường dù trời mưa hay nắng , dù thu đến hay hè qua ...Ngồi ở đó một mình nhìn xe cộ ngược xuôi , nhìn dòng người tất tả vượt qua . Thỉnh thoảng ngước nhìn bầu trời xanh nhỏ nhắn qua nóc phố giăng mắc dây nhợ , những tia nắng ban mai phản chiếu lấp lánh từ trên cao của các tòa nhà phố . Tai lắng nghe tiếng thời gian , tiếng xe cộ , tiếng í ới của học sinh đang đến trường , tiếng rao của những người bán hàng rong ...và hiếm hoi ...có khi là tiếng của vài con chim sẻ ríu rít trên nóc nhà ai đó ?...Tất cả hình ảnh và tiếng động đó thoáng qua trong tâm thức về một buổi sáng an lành . Bỏ qua những nhọc nhằn , toan tính và đầy hoài nghi còn đang chờ đợi ở phía trước , để thấy lòng thanh thản , trống không ...
Chính những buổi sáng ngồi bên vỉa hè , hớp một ngụm cà phê đắng chát , rít một hơi thuốc và thả lòng vào cái không gian quen thuộc ấy mới thấy cuộc sống thật đáng yêu và tươi đẹp biết bao . Không suy tư , không lo nghĩ , cứ đắm mình dừng lại giây phút trong sự vận chuyển không ngừng nghỉ của dòng thời gian vô hình mới thấy mọi sự ham muốn , hơn thua vật chất đời thường trở nên vô nghĩa .
Có đôi khi ở đây dậy lên không khí ồn ào của những cuộc tranh luận về một đề tài nào đó của các vị khách . Hoặc những câu chuyện vui buồn từ gia đình , công sở hay từ một nguồn nào đó cũng được họ đem đến quán bàn tán , mổ xẻ vô tư , xả stress để chuẩn bị cho một ngày làm việc mới với bao nỗi lo toan không giống nhau ...Bạn sẽ cảm thấy vô tình biết thêm một vài thông tin hữu ích nhưng cũng có khi gặp toàn tin vịt .
Thế đấy các bạn ! Cà phê vỉa hè nó có cái thú vị riêng của nó .
Còn buổi chiều thì sao ? Tất nhiên việc nhậu nhẹt , bù khú cùng bạn bè vào những buổi chiều cũng chỉ thỉnh thoảng mà thôi . Có khi vài người bạn đến thăm lại thích rủ nhau ra quán cóc vỉa hè , lai rai cùng nhau vài chai bia cũng có cái thú vị riêng của nó . Thông thường tôi chỉ có cảm giác thoải mái khi ngồi với bạn bè , còn việc trịnh trọng , kiểu cách với những cuộc tiếp khách quan trọng nào đó trong các nhà hàng máy lạnh sang trọng , đắt tiền , tôi thường ít có hứng thú ? Cả cuộc đời đã có không biết bao nhiêu những cuộc gặp gỡ như vậy , nhưng thú thật chỉ tiếp khách như một công việc xã giao thông thường ? Bởi tôi thấy ở đó làm như mọi người ngồi lại với nhau chỉ vì lợi ích hoặc trả nợ nghĩa ơn . Ai cũng mang cho mình một cái mặt nạ che dấu sự dối trá nào đó , với tôi không hợp "khẩu vị"và hết sức nhàm chán .
Có lẽ vì điều đó là một phần lý giải vì sao tôi thích ngồi la cà với bạn bè thân quen tại các quán cóc vỉa hè ?
Ngồi ở đó , bạn sẽ cảm nhận được cái thật , cái đúng của cuộc sống . Bạn thấy sự hối hả của cuộc sống cuối ngày trôi qua gấp gáp . Những dòng xe cộ ngược xuôi ào ạt lại qua trước mặt . Trên những nét mặt thoáng qua đó ? Có sự hân hoan , mong đợi của những bạn trẻ hẹn hò . Có nét mệt mỏi , rã rời của sự cố gắng sau một ngày vất vả làm việc của anh công nhân , cô nhân viên văn phòng . Có nét vội vã , nôn nóng của những bà mẹ , ông bố lo về nhà kịp lo bữa ăn cho gia đình ...Và bạn dễ dàng cảm nhận cái thực tế của hơi thở cuộc sống đang trôi qua từng phút , từng giây rõ ràng như những bọt bia đang dần lắng xuống trong ly của mình . Bạn sẽ cảm thấy mọi sự đua chen rồi cũng sẽ tắt lịm như giọt nắng cuối ngày vàng vọt lịm dần trên bức tường phố nhà ai .
Ở đó , có những em sinh viên nghèo chào mời từng cái móc khóa để cải thiện bữa ăn sau những giờ lên lớp . Ở đó có những em thơ , những bà mẹ già , những phụ nữ từ vùng quê nghèo miền trung đói kém ...với những tấm vé số trên tay mời mọc khách mua bằng ánh mắt nhẫn nhục , chịu đựng . Ở đó có những phụ nữ quê Quãng Ngãi , Bình Định , Phú yên với bao bánh tráng (bánh đa) nướng đủ loại , với thúng mủng đậu phụng luộc , với những bao nhỏ trứng cút , ổi , xoài...với giọng chào mời chân chất , thiệt tình ....Thỉnh thoảng , những chiếc xe đẩy tự chế của những chàng thanh niên nghèo , chịu khó miền tây nam bộ tấp đến vỉa hè lặng lẽ , mà lời mời chào là những con mực khô đủ loại treo lủng lẳng , vàng ươm treo trên giá ...Tất cả những điều đó tạo nên một bức tranh thực tế , trần trụi với bao nỗi cực nhọc , vật vã diễn ra chung quanh mình . Lúc ấy bạn sẽ nhìn cuộc sống với ánh mắt cảm thông và đầy vị tha hơn .
Một điều thú vị khác là mọi người khách đến nhậu ở đây rất thân thiện và gần gũi . Vì họ đến đây với tư thế thoải mái , tìm vui . Nên mọi sự bình đẳng và cảm thông khi có ai đó nói năng lớn tiếng và thậm chí cầm ly qua xã giao mời mọc khi vô tình nghe lỏm được một câu chuyện vui , tiếu lâm từ bàn bên cạnh .
Bạn thấy không ? Có gì thú vị bằng ngồi với nhau trong những chiều tắt nắng bên vỉa hè . Cùng nâng"chén tạc , chén thù", không kiểu cách , giữ kẻ ? Đôi khi ăn nói bỗ bã hoặc thỉnh thoảng văng tục cũng không ai chấp cứ ? Vui mà , cứ sống bình thường với nhau trong chốc lát rồi ai về nhà nấy . Không vấn vương , bận bịu , nghĩ suy gì sau mỗi cuộc vui .
Có thể cũng vì lẽ đó chăng mà đất Sài Gòn trong thời gian gần đây rộ lên hàng quán ngoài trời và quán nhậu vỉa hè mọc lên như nấm sau cơn mưa chiều . Nhậu vỉa hè ở Sài Gòn quả là có cái thú riêng của nó là như vậy đó các bạn .
(Lê Quang Luận) , Sài Gòn , 21/08/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét