Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

ĐÃ CÓ MỘT PLEIKU KHÁC...

                                (Ảnh chụp ngày 02/08/2015 TP Pleiku)
ĐÃ CÓ MỘT PLEIKU KHÁC...
       Nếu hơn 40 năm trước đã có một Pleiku thật hoang sơ nhưng thâm tình và lãng mạn . Với cây xanh phủ kín , và sương mù giăng mắc lối về . Với phố xá nhỏ nhắn thân quen và người em gái vùng cao má đỏ môi hồng với thân thể nhỏ gọn , mềm mại , ướt đẫm sương đêm bên người người đàn ông phong trần , viễn xứ Vũ hữu Định trong tác phẩm thơ "Còn chút gì để nhớ..."? Để rồi Phạm Duy đã cho cả thế giới biết đến một Pleiku lãng mạn như thế khi đem nhạc vào thơ . Từ đó ?Đã biến một phố nhỏ vùng cao buồn tênh thành một trong những địa danh lãng mạn nhất của thi ca Việt Nam . Pleiku đã sống mãi với thời gian cùng ca khúc .
       Thì những năm về sau cũng đã có một Pleiku khác . Một Pleiku rộng mở thênh thang với phong trào xây dựng và đổi mới theo phong cách XHCN . Từ đó Pleiku được nhắc đến như một vùng đất đầy tiềm năng và khát khao cống hiến của tuổi trẻ thời bấy giờ . Bạn chỉ có thể nghe thấy tiếng mời gọi đến Pleiku bởi tình yêu của đôi lứa . Và vùng đất hoang sơ, phố xá nhỏ nhắn phủ kín sương mù ấy được thay thế bằng một danh thắng Biển hồ đầy nước , Với buôn làng và một bình minh nào đó trên thung lũng vàng nắng gió của nhạc sĩ Ngọc Tường ? Tất cả thật nhẹ nhàng và êm dịu như lời mời gọi đến với Pleiku của người con gái qua giai điệu Rumba trong ca khúc này ...Đó cũng là bài hát nói về Pleiku , nhưng sao chúng ta vẫn có cảm giác một Pleiku thật tẻ nhạt và khô khan ... Và rồi Pleiku chỉ có thể gói gọn đến đó chứ không thể bay xa và lưu dấu mãi trong hồn người Việt .
Pleiku thân yêu . (Ngọc Tường)
Anh ơi có yêu em hãy về cùng phố núi, nơi tình yêu vẫy gọi
...và anh có yêu em hãy về yêu buôn rừng, dệt xanh đồng mênh mông.
Như chim én bay cao, chúng mình về phố núi như trời xanh đất rộng.
Mùa xuân thắm môi em,gió thổi hương hoa ngàn, bình minh thung lũng vàng.
Chia tay cùng biển lớn về cao nguyên núi đồi,
Cầm tay nhau đi tới phố nhỏ mà thân thương.
Con góc phố xôn xao hay tình em ngọt ngào.
Pleiku phố núi ơi, Pleiku thân yêu của tôi./.
       Hoặc bạn không bao giờ có thể tìm thấy một người con gái Pleiku mềm mại đáng yêu trước đây với "má đỏ , môi hồng" , với "mắt em ướt và má em ướt.." nữa mà thay vào đó là một người con gái Pleiku khác của nhạc sĩ Nguyễn Cường . Một người con gái hoang dại với đôi mắt long lanh ngọn lửa rừng và men tình nóng bỏng từ rượu cần tây nguyên . Người lữ khách tìm thấy Pleiku qua đôi mắt người con gái với Biển hồ đầy nước , với dòng Sê san cuồn cuộn chảy để thắp lên ánh điện và hàng thông xanh lẽ loi đơn độc nào đó còn sót lại của "phố xá cây xanh" ngày nào ?
       Trong những phút say tình bên ánh lửa bập bùng đêm hội rượu cần ...và...giai điệu rock rộn rã đầy chất lửa của bài hát "Đôi mắt Pleiku" , cũng chỉ nhảy múa quanh quẩn bên đống lửa rừng của một đêm Pleiku hội ngộ . Rồi tất cả sẽ tan biến nhanh chóng vào thinh không khi ánh lửa rừng tàn lụi và ché rượu cần vơi cạn đến giọt cuối cùng . Để rồi sáng mai thức giấc , quay ngược về xuôi . Có ai còn nhớ đến có một Pleiku thân thương nào đó với người con gái tây nguyên nồng nàn men rượu ...hay sẽ vội lãng quên về một vùng đất chỉ còn trơ nắng gió !?...
Đôi mắt Pleiku . ( Nguyễn Cường)
Em đẹp thế Pleiku ơi, Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi.
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt Pleiku - Biển Hồ đầy.
Có hàng thông xanh trong đôi mắt em,
Có dòng Sê San trong đôi mắt em,
Có hương rượu cần say men, say men,
Có ngọn lửa nào đang nhen, chơi vơi.
Em đẹp thế Pleiku ơi, Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi.
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt Pleiku - Biển Hồ đầy.
Có hàng thông xanh trong đôi mắt em,
Có dòng Sê San trong đôi mắt em,
Có hương rượu cần say men, say men,
Có ngọn lửa nào đang nhen, chơi vơi.
Em đẹp thế Pleiku ơi, Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi.
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt Pleiku - Biển Hồ đầy.
       Có lẽ chỉ có Pleiku của nhà thơ giang hồ Vũ hữu Định sinh ra trong những thập niên 60 và được hồn nhạc Phạm Duy hòa quyện , để "Còn một chút gì để nhớ"ra đời vào năm 1970 trở thành một nhạc phẩm từ thơ không thể nào quên ? Rồi người ta đã biết đến có một Pleiku quê tôi đáng yêu và lãng mạn đến như thế .
       Xin mượn lời của một tác giả nào đó mà tôi không nhớ rõ tên , đã nhắc đến Pleiku qua bài thơ : " Còn chút gì để nhớ", như kết thúc cho dòng suy nghĩ của mình qua bài viết : "Đã có một Pleiku khác...":
       "Còn chút gì để nhớ của nhà thơ giang hồ Vũ Hữu Định kết hợp với những nốt nhạc tài hoa của nhạc sĩ họ Phạm, đã biến một phố nhỏ vùng cao buồn tênh thành một trong những địa danh lãng mạn nhất của thi ca Việt Nam"
...Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên (VHĐ)
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 03/08/2015



  (Ảnh chụp ngày 02/08/2015 TP Pleiku)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét