(Ảnh MH: Nguồn internet)
CÁI GIÁ CỦA MỘT CỦ SẮN ( MÌ )...
Năm ấy , năm 1982 tôi là sinh viên năm thứ 2 của Trường LT-TP Đà Nẳng . Ngôi trường thời bấy giờ còn thô sơ lắm . Tất cả các công trình , từ giảng đường , lớp học , khu nội trú sinh viên đều là nhà cấp 4 , tường xây , mái ngói .
Dãy nhà ký túc xá sinh viên nằm một dãy dài ở phía trước mặt tiền của trường . Ngăn cách với con đường đất phía trước dãy KTX là hàng rào dây kẽm gai rất thô sơ . Ở đó người ta dùng những thân cây sắn (mì) đã thu hoạch xong , cắm dọc theo hàng rào cho thêm kín . Trải qua một vài mùa mưa , những thân cây sắn trổ lá xanh tươi .
Có một kỷ niệm xảy ra với tôi mà mãi từ đó về sau này , điều đó đã trở thành bước ngoặt trong nhận thức của một thằng học sinh với 19 tuổi đời , về bản chất đạo đức của nền giáo dục XHCN . Nói có quá không ? Khi tôi lại dám nhận định về cả một hệ thống giáo dục lúc bấy giờ chỉ vì lối hành xử của ban giám hiệu nhà trường từ một lỗi lầm không quá nghiêm trọng của học sinh . Tôi xin kể vắn tắt để câu chuyện để mọi người cùng suy ngẫm .
Năm ấy , thời bao cấp . Thời mới giải phóng , thời ngăn sông cấm chợ , bế quan tỏa cảng của nhà nước , nhằm mục đích bảo vệ và duy trì thành quả vừa đạt được để xây dựng CNXH . Nói chung , rất đói kém .
Sinh viên học sinh chúng tôi bấy giờ cũng nằm trong hoàn cảnh chung đó , là đói khát .
Hôm đó , trong một buổi chiều . Lúc đứng chơi cùng nhóm bạn trong KTX sát bên hàng rào khu tập thể . Tôi vô tình nghịch ngợm nhổ lên một cây sắn mì . May mắn sao dưới gốc là một vài củ sắn nho nhỏ . Chúng tôi vui mừng gom những cành cây khô tìm được trong trường , đốt lên đống lửa để nướng những củ sắn đó sau khi trồng lại như cũ cây sắn vừa nhổ gốc tại hàng rào . Thật ra động cơ của chúng tôi lúc bấy giờ vui là chính chứ không vì mục đích thỏa mãn cơn đói với chừng ấy người ?
Sự việc đến tai Ban giám hiệu nhà trường và kết quả sau đó vài ngày là tờ quyết định buộc thôi học dành cho tôi vì lý do : "Trộm cắp , phá hoại tài sản XHCN".
Mấy ngày sau , QĐ đó được hủy bỏ bởi một giáo viên người miền Nam với lời biện hộ cho tôi đại khái : "Tài sản XHCN của chúng ta không phải một vài củ sắn , mà là giá trị đạo đức của một nền giáo dục nhân bản và ưu việt XHCN - một trong những tài sản giá trị căn bản khác nữa ?..."
(LQL).SG,14/07/2015
(Ảnh MH: Nguồn internet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét