Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

ĐẤT NƯỚC LẠ LÙNG...

                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
ĐẤT NƯỚC LẠ LÙNG...
       Việt Nam của chúng ta trong những năm gần đây xuất hiện nhiều chuyện lạ . Những chuyện đó , đôi khi với những người bình thường trong chúng ta lại nhìn nhận như một kỳ tích vậy .
       Từ một việc nhỏ của người dân như việc dừng xe đúng vạch quy định tại các ngã tư đèn đỏ ở thành phố của một người tham gia giao thông . Hoặc hình ảnh thờ ơ của một vài người dân trong TP khi thấy bao nhiêu người hôi của từ một chiếc xe bị tai nạn đổ bia lon ra đường phố đã trở thành một chuyện lạ lùng ?
       Chuyện ở những nước ngoài , người Việt Nam thường xuyên đi du lịch mà không có biển cảnh báo đề phòng trộm cắp , hoặc bảng cảnh báo phạt tiền người VN vì lấy thức ăn thừa mứa trong những nhà hàng bán thức ăn tự chọn ...cũng là một chuyện bất ngờ ?
       Lạ nhất là chuyện khách du lịch qua đường hàng không . Mỗi khi về đến nhà kiểm tra hành lý thấy không mất gì thì lộ vẻ vui mừng , hả hê cứ như là người may mắn vừa trúng số ? Trúng giải gì còn tùy theo giá trị của món đồ họ để trong va li của mình ?...
       Từ việc một CSGT từ chối nhận tiền hối lộ của người điều khiển phương tiện giao thông bị phạm lỗi . Cho đến việc một trung tá CSGT đứng ra thanh minh cho ngành của mình về việc không có chuyện nhân viên của mình gài bẫy để bắt lỗi người tham gia giao thông vi phạm cũng là một chuyện lạ thường ?
       Một đất nước với hơn 90 triệu dân mà có tới hơn 11.000 giáo sư , phó giáo sư và trên 24.000 tiến sĩ . Nhưng đặc biệt không có được một bằng sáng chế nào có giá trị cho loài người ? Thì kể ra là một chuyện quá sức kỳ lạ đến không ngờ ?
       Có đất nước nào mà khi nghe tin vịt trên mạng Internet về sự ra đi của một Đại tướng quân tài ba lỗi lạc của đất nước mình , mà người dân lại hoan hỉ , mừng vui như cha chết mới sống lại không ?
       Chưa bao giờ người dân lại tỏ ra thờ ơ khi báo chí đưa tin về một vị Bí thư tỉnh ủy nào đó khai man thành tích anh hùng để hưởng tiền trợ cấp , hơn là sự ngạc nhiên đến lạ lùng của dân chúng về việc một Đảng viên CS cảm thấy mình bất tài , không đủ năng lực phục vụ , xin treo ấn từ quan ? Lại là một việc quá sức bất ngờ nhất trong gần 4 triệu Đảng viên CSVN từ ngày thống nhất đất nước 1975 cho đến nay ?
       Những người nghèo khổ của những đất nước chậm phát triển có lẽ luôn nằm mơ được trở thành những công dân VN . Để làm giàu nhanh chóng từ việc bán vé số dạo và hoan hỉ vui mừng quên cả đói khổ khi được chứng kiến cảnh bắn pháo hoa một đêm hàng trăm tỷ đồng của nhà nước nhân dịp lễ lộc nào đó , cũng là điều hiếm thấy ?
       Mọi người sẵn sàng vỗ tay tán thưởng cho một người trồng ổi , không có một chút năng khiếu về âm nhạc hay hài hước nhưng thừa sự dũng cảm để tung lên mạng những video clip tự sướng không giống ai ?... Nhưng lại sẵn sàng phê phán , ném đá tơi bời một hoa hậu có dáng không đẹp mắt trong khi say ngủ ?
       Nền điện ảnh thế giới phải cuối đầu bái phục VN về khả năng diễn xuất và lồng ghép video của người dân bình thường khi dựng nên cảnh thân thể một người phụ nữ bị dằn xéo dưới bánh xích của một xe máy ủi ở Hải dương ?
       Và còn muôn vạn điều lạ lùng khác nữa , mà nếu liệt kê ra đây chúng ta không khỏi đau đớn tự hào là một người con đất Việt . Chúng ta tự hào cho bức tượng bốn trăm tỷ của bà mẹ VN anh hùng nhưng chúng ta cũng đau đớn không kém khi có hàng trăm em thơ phải lội suối đến trường , hàng ngàn người vật vã , vất vưởng vì đau bệnh nặng mà không tiền chữa trị và có nhiều bà mẹ VN khác vẫn còn sống sót trong sự nghèo túng , khốn cùng .
       Chúng ta tự hào vì sắp có một tháp truyền hình cao nhất Thế giới với kinh phí lên đến 1 tỷ USD . Hiện nay Việt Nam là quốc gia có nhiều loại hình báo chí, với hơn 800 cơ quan. Đặc biệt chưa nước nào có nhiều đài truyền hình như VN, với hơn 300 kênh phát thanh, truyền hình phát sóng hàng ngày . Nhưng chúng ta cũng đau đớn khi biết rằng có hàng triệu người dân hoàn toàn mù mịt thông tin về tình hình thời sự mang tính nhạy cảm với chế độ . Với nền công nghệ giải trí truyền thông chắp vá , sao chép , què quặc ?
       Tự hào hơn khi chúng ta lại sắp có một sân bay to lớn , hoành tráng nhất Đông Nam Á . Với kinh phí lên đến hàng chục tỷ USD ? Nhưng chúng ta cũng đớn đau khi chưa biết làm cách nào để du khách an tâm với tài sản mang theo khi mới đặt chân đến cổng sân bay của đất nước mình , mà sự rủi ro của họ xuất phát trước tiên từ dịch vụ của Cảng Hàng không ?
       Còn bao điều kỳ lạ khác nữa trong đất nước của chúng ta . Nhưng thiết nghĩ là những người công dân nước Việt bình thường . Ai cũng mong muốn cho những điều kỳ lạ đó trở thành điều bình thường .
       Chúng ta sẵn sàng đánh đổi sự tự hào về những cái nhất , mà tự mình vẽ ra đó ? Để đổi lấy sự an vui trong tâm tưởng , bình dị trong lối sống , ngay ngắn , tình người trong cư xử , công bằng trong công việc ...Thì đó mới chính là điều mà chúng ta đáng để tự hào khi là một công dân nước Việt . Kiêu hãnh ngẩng cao đầu khi bước chân ra khỏi đất nước của mình mà không nhận thấy bất cứ sự kỳ thị , phân biệt nào của người dân nước khác ?...

        Không đúng như vậy sao các bạn ?...

(Lê quang Luận) Sài Gòn , 25/07/2015


                                (Ảnh MH: Nguồn internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét