Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

CHUYỆN HÚT THUỐC CỦA TÔI ...


CHUYỆN HÚT THUỐC CỦA TÔI ...
      Nói ra câu chuyện này có thể nhiều người không tin ? Nhưng thực lòng tôi biết hút thuốc từ năm học lớp 11 , lúc tôi 17 tuổi . Và người tập cho tôi hút thuốc không ai khác ? Chính là cha của tôi !
      Đà lạt tháng 6 cách đây 36 năm .
      Ngoài trời cũng mưa rả rích như buổi chiều thứ 7 hôm nay .
      Cha tôi và tôi ngồi bên bếp lửa hồng trong căn nhà gỗ cũ kỹ và nghèo nàn của mình , chỉ là bếp củi trong những năm tháng còn khốn khó .
      Những ngọn lửa sáng lấp loáng và reo nổ tí tách trong lò . Đà lạt những ngày mưa , buồn bã và lạnh lẽo lắm . Cha tôi ngồi đó , cuốn hết điếu này đến điếu khác ? Hồi đó chỉ là thuốc rê thôi . Những sợi thuốc ruby vàng óng , mềm dẻo được trồng rất nhiều dưới Ka đô . Ông nheo mắt mỗi khi nhặt một thanh củi đưa lên gần miệng mồi thuốc . Ánh sáng lấp lóa kèm theo làn khói bốc lên từ thanh củi soi rõ những vết nhăn trên đuôi mắt , trên khóe môi của ông . Trông ông có vẻ cô đơn và mang nhiều tâm sự .
      Năm 1975 cha mẹ là một nhà buôn tương đối có tiếng tăm ở đất Pleiku . Vì chiến tranh lưu lạc vô đất Đà lạt . Ông ấy trốn chạy cộng sản , đã bỏ lại tất cả : Bỏ lại nhà cửa , con cái , bạn bè , điền sản sự nghiệp để trốn vô miền đất lạnh giá này . Tôi hiểu , cha tôi rất cô đơn và buồn bã lắm . Do vậy , tôi tuy chỉ là một chàng trai mới lớn , ông ấy đã xem tôi như người bạn mà thỉnh thoảng ông hay tâm sự về những chuyện thời trai trẻ của mình .
      Những chiều mưa buồn và dai dẳng đó . Ngồi cạnh ông bên bếp lửa , tai nghe tiếng rào rạt của những giọt mưa rơi trên mái tôn xen lẫn với tiếng u u của thông reo nghiêng ngã sau đồi . Cha tôi cuốn một điếu thuốc cho mình , cuốn thêm một điếu đưa cho tôi , xong ông lặng lẽ bảo :
      -Hút đi con ! Làm đàn ông phải biết hút thuốc .
      Tôi nhận điếu thuốc rê từ tay của cha tôi , mặc dù ho sặc sụa và rất khó chịu . Nhưng tôi chỉ muốn làm vừa lòng cha và muốn là người bạn tri kỷ của ông trong những lúc cô đơn của kẻ tha hương trong những chiều mưa buồn Đà lạt .
      Tôi đã hút thuốc từ đó cho đến nay . Mỗi khi nói đến chuyện hút thuốc , tôi lại hay nghĩ về Người !
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 20/06/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét