Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

CÂU CHUYỆN ĐỜI THƯỜNG...


CÂU CHUYỆN ĐỜI THƯỜNG...
       Sẽ không có câu chuyện này , nếu không xảy ra một tình huống hơi bất ngờ với tôi giữa đất Sài gòn được mệnh danh vui là : "Thạch sanh thì ít , Lý thông thì nhiều"này . Lại một câu chuyện đời thường nữa thôi các bạn ?
       Đã hơn 10 giờ đêm . Anh ta trên chiếc xe máy hai bánh có nguồn gốc China ghé quán tôi . Sau xe là một tủ nhỏ chứa các loại thức ăn xiên que được thắp sáng trưng nhờ những bóng đèn led .
       Anh ta kéo chiếc ghế gỗ trước thềm nhà và gọi một ly cà phê đá . Trời đêm tháng 5 nóng hầm hập . Trên trán của anh ta lấm tấm những giọt mồ hôi .
       Trong lúc anh ta nhâm nhi ly cà phê , được tôi gợi chuyện anh ta kể về công việc của mình : Trong những món thực phẩm làm xiên que của anh bao gồm chả cá viên , chả mực , xúc xích ...kèm với ....Hầu hết các nguyên liệu này anh ta lấy sỉ lại từ một cơ sở chế biến trong Thành phố . Có một số món gia đình anh ta tự mua về chế biến như chả giò cuốn nhỏ , trứng cút ..đậu bắp ...Tất cả số thực phẩm đó đều chưa qua lửa . Trên xe của anh ta có một bếp ga mini và một cái chảo nhỏ để chiên các món và xiên que khi khách cần ăn . Mỗi một xiên que anh ta bán với giá 5.000 đồng . Anh ta và vợ mỗi người một chiếc xe như vậy rong duổi khắp các Quận trong TP từ 3 giờ chiều đến 12 giờ đêm . Có ngày bán ế anh ta phải ráng thức bán đến 4 giờ sáng mới về đến nhà thuê của mình .
       Hai vợ chồng anh ta vất vả với công việc này của mình hơn 10 năm tại đất Sài gòn để nuôi 3 con nhỏ được học hành .
       Khi hỏi về thu nhập , anh ta nói :
       -Hôm nào bán được từ 100 que trở lên thì có lời khoảng 200 ngàn đồng . Hai vợ chồng gom lại tầm 400 ngàn cũng vừa đủ sống anh à ! Có hôm bán ế về đến nhà 3 đến 4 giờ sáng mệt bã người , nhưng phải ráng thôi , cuộc sống mà ?...
       Giọng nói của anh đều đều như một lời trần tình .
       Hớp vội giọt cà phê cuối cùng , anh móc túi đưa tôi 10 ngàn đồng . Tôi cũng muốn ủng hộ anh ta nên nói anh ta làm cho 2 xiên .
       Nhận món ăn từ tay anh ta tôi đưa trả lại anh 10 ngàn . Anh ta tươi cười đẩy trả lại tiền miệng nói :
       -Em biếu anh 2 xiên ăn thử cho vui . Anh cất tiền đi ?
       Rất cảm kích và xúc động trước tấm lòng tốt của anh ta . Nhưng tôi nhất quyết không nhận và nói :
       -Cám ơn anh rất nhiều . Nhưng tính tôi thích sòng phẳng . Nếu anh không nhận tiền , thì tôi cũng không lấy quà của anh .
       Trước thái độ cương quyết của tôi , anh ta vui vẻ nhận tiền rồi xin phép đi để bán tiếp ở nơi khác . Còn tôi ? Thật không hiểu vì sao anh ta lại thảo ăn với tôi như vậy ? Trong khi anh rất ít khi ghé lại nơi này ?
       Nhìn bóng anh cùng cái tủ xiên que sáng lấp loáng mờ dần trong ánh đèn khuya vàng vọt . Trong tôi lại trào lên dòng suy nghĩ . Giữa cái đất Sài Gòn này có vô số cảnh đời lao động vất vả như anh . Nhưng hầu hết họ đều có tấm lòng nhân hậu , hiền lành . Có người tính tình sởi lởi và sống rất nghĩa khí ...Tuy rằng cuộc sống của họ trải qua muôn vàn khó khăn , cực nhọc mỗi ngày .
       Thật lòng , tôi rất yêu quý và thích viết về họ . Những người lao động quanh tôi !
(Lê Quang Luận) Sài Gòn , 23/05/2015




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét