Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

NHỮNG CÂU CHUYỆN BÊN LỀ CUỘC SỐNG...


NHỮNG CÂU CHUYỆN BÊN LỀ CUỘC SỐNG...
      Có nhiều người hỏi tôi : "Tại sao anh hay để ý những chuyện vặt vãnh , không đâu quanh nơi anh ở vậy ?". Tôi chỉ cười đáp lại và không trả lời .
      Thật vậy các bạn ? Tôi hay để ý và lưu tâm những chuyện bao đồng không đâu của những người xung quanh nơi tôi sống . Những kẻ buôn bán hàng rong , bán vé số , những anh xe thồ hay những người vá xe sống lây lất bên vệ đường của các ngã tư ....Bởi vì , tôi thường tìm thấy những nét đẹp nào đó khi tôi vô tình hay cố ý quan sát họ ? Và trong tôi nảy sinh lòng thương cảm hay lòng kính phục !?...
      Từ những hình ảnh , chi tiết xem chừng rất nhỏ nhoi như vậy ? Tôi lại nghĩ , đó chính là nét đặc thù của tính cách con người Việt nam mà lâu nay nó vẫn thường ẩn sâu trong tâm thức của họ và khi bộc phát cũng rất đổi tình cờ, bởi vì nghèo nên họ thật thà và không đóng kịch .
      Ở một góc cạnh khác của cuộc sống , là những người có cuộc sống khá giả . Trong những cuộc tiếp xúc gần gũi hay gián tiếp quan sát họ (thường là ở những quán nhậu hoặc quán cà phê sang trọng) . Tôi thường ít học được gì ngoài thói kiêu căng , hợm hĩnh . Những câu chuyện của họ thường xoay quanh những vấn đề lớn lao của cuộc sống như : Họ có vẻ hoặc ra vẻ quan tâm đến vấn đề chính trị , những mánh khóe trong công việc làm ăn , chuyện gái gú ...chưa kể có những kẻ khi phất lên sau này , thì ăn nói tinh tướng , có thái độ kẻ cả với những đồng sự , bạn bè hoặc nhân viên trong bàn nhậu . Hách dịch và phách lối với nhân viên phục vụ . Có khi còn tỏ thái độ nham nhở với nhân viên phục vụ nữ .
      Một số khác thì khoe mẽ sự thành công hoặc giàu sang của mình . Số khác thì khoe sự quen biết , quan hệ rộng với ông này , bà kia ...
      Thỉnh thoảng , đâu đó có những bàn nhậu của những người bạn thân thì họ vui vẻ chọc ghẹo nhau , hoặc bật cười ha hả vì một câu chuyện tiếu lâm của họ .
      Nhưng hầu hết tôi đọc thấy trong họ là những bộ mặt giả trá trong những cuộc tiếp khách vì một áp phe nào đó . Những ánh nhìn tinh quái , kiểu cách trong một cuộc tiếp xúc xã giao không thường xuyên . Hoặc sự khen chê món này món nọ của những những quý bà phấn son lòe loẹt để chứng tỏ sự đảm đang của mình ...
      Thú thật ! Tôi không nhìn thấy hay học được gì từ những môi trường như vậy , ngoài sự ngán ngẩm . Có chăng , sau những cuộc vui cùng bạn bè nơi chốn sang giàu đó là những câu chuyện vui , từ những hình ảnh của một vài nhân vật nào đó mà khi viết khả dĩ có thể mang lại tiếng cười của những người đọc . Những nụ cười méo mó mà thôi !
      Hình ảnh một em bán vé số san sẻ cho bà cụ mù ăn xin một nửa ổ bánh mì làm tôi xúc động hơn sự khoe khoang làm từ thiện hàng chục triệu đồng của một đại gia nơi bàn nhậu .
      Hình ảnh một em học sinh lao ra đường giúp một người vừa ngã xe , nó đẹp lộng lẫy hơn cả ngàn lần một tay quan chức ngồi khoe sự trong sạch của mình khi trực tiếp giúp đỡ dân về thủ tục hành chính trong lúc "trà dư , tửu hậu" .
      Bà bán súp cua vừa quệt mồ hôi trên trán , vừa cười tòe loe khoe con gái mình vừa được là học sinh tiên tiến ...Thú thật hình ảnh đó nó đẹp gấp trăm ngàn lần một đại gia bụng bự , mặt nhung nhúc mỡ khoe những đứa con của mình đang du học ở Mỹ ...(hay nó đang ăn chơi trác táng bằng chính đồng tiền của cha mẹ nhờ áp phe , móc ngoặc mà có ?)
      Có thể có ai đó cho rằng tôi đang có ác cảm với những người giàu có ? Nhưng thực lòng , tôi đang nói bằng cảm xúc rất thật qua sự quan sát của mình dưới góc nhìn của một người bình thường hay ít ra tôi cũng đã từng từ trong giới này của các bạn bước ra .
      Tất nhiên , cũng có rất nhiều những người thành công , giàu có thành đạt . Họ đang âm thầm làm những việc mang đầy tính nhân văn . Nhưng vì cái tâm , cái đức của họ quá lớn nên tôi hay một số người khác không thấy được . Đương nhiên , hành động âm thầm của họ nó sẽ đẹp rực rỡ và mãi mãi trường tồn .
      Bài viết sáng nay của tôi về hai góc nhìn khác nhau trong cuộc sống hiện tại . Để nói lên rằng vì sao tôi lại yêu những mảnh đời nhọc nhằn , cơ cực của những người lao động quanh tôi ? Bởi lẽ , nhờ có họ tôi đã học được rất nhiều về đức hy sinh , tinh thần lạc quan , sự thật thà và bản tính chịu thương chịu khó... trong bối cảnh khó khăn của đất nước mình .
      Đó cũng là lý do vì sao một số bạn thắc mắc cho rằng : Tại sao tôi lại có ác cảm và lớn tiếng phê phán một số nghệ sĩ trong giới Showbiz . Có hành vi khoe khoang tài sản , hàng hiệu...hoặc có những hành động hay lời nói gây phản cảm trong cộng đồng . Trong khi hết lời ca tụng một cô bé bán bún riêu , một chị bán súp cua hay một em nhỏ bán vé số...
      Đối với tôi ? Mỗi khoảnh khắc lóe sáng từ tâm của ai đó là một câu chuyện đáng để chúng ta ghi lại , đọc và suy ngẫm các bạn ạ !?...
(Lê Quang Luận) Sài Gòn , 22/05/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét