Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

ĐỪNG LỢI DỤNG LÒNG TỪ TÂM...

                                (Ảnh MH : Nguồn Internet)
ĐỪNG LỢI DỤNG LÒNG TỪ TÂM...
      Hiện nay hàng đêm tại các quán nhậu ngoài trời hoặc vỉa hè nổi lên một số nam nữ sinh viên ăn mặc lịch sự , chào bán những món hàng nhỏ nhưng gây cho tôi nhiều suy nghĩ bức xúc về họ .
      Đang ngồi nhâm nhi trên hè phố với vài người bạn học tại một quán bê thui trên đường Nguyễn cư Trinh - Q1 . Bỗng nhiên có một cặp thanh niên mặt mày trông hiền lành , áo trắng , quần tây sạch sẽ đến chào bán những móc khóa nho nhỏ .
      Nhìn dáng dấp và khuôn mặt hiền lành của các em tôi cầm một chiếc hỏi :
      -Tụi em làm mấy cái này à ? Giá bao nhiêu vậy ?
      -Dạ , tụi cháu lấy lại của đại lý , sau khi trang trí vỏ hộp cho đẹp mang đi bán lại ạ ! - Một cậu có khuôn mặt hiền và bô trai vòng tay đáp lời .
      Tình thực thấy bọn trẻ đi bán hàng rong , nghĩ là sinh viên nghèo làm thêm để có tiền trang trải cuộc sống và việc học hành , nên tôi cũng muốn mua một chiếc ủng hộ và tặng cho cô bạn học đang ngồi cùng . Tôi hỏi :
      -Nhưng các em là sinh viên hả ? Và giá mỗi chiếc là bao nhiêu ?
      -Dại ! Tụi cháu bán giá 80 ngàn ạ !
      Trời ! Tôi trố mắt ngạc nhiên ? Thay thế cho sự thương cảm là sự ngờ vực nghi hoặc . Tôi khoát tay và nói :
      -Mắc quá , chú không mua đâu các cháu .
      Tụi nhỏ lễ phép cám ơn và vội vã qua bàn khác mời chào . Vài phút sau , lại hai em học sinh nữ đến chào hàng . Cũng là những chiếc móc khóa ? Một em có khuôn mặt sáng và vóc dáng mập mạp mở lời :
      -Dạ thưa các cô . các chú . Tụi cháu là sinh viên nghèo , bán mấy vật dụng lưu niệm để trang trải việc học và đóng góp một phần vô quỹ hiếu học giúp các bạn học sinh nghèo khác nữa ? Mời cô chú mua ủng hộ tụi cháu ạ ?...
      Tôi nói nhỏ nhẹ :
      -Vậy sao cháu ? Cháu cho chú đường link của quỹ ủng hộ các bạn nghèo hiếu học đi , các chú xem xét rồi ủng hộ trực tiếp được không ?
      -Dạ không ạ . Tụi cháu bán được tự lo cho mình , phần dôi ra thì ủng hộ trực tiếp cho các bạn .
      Nhìn tụi nhỏ , với vóc dáng nhỏ nhắn , hiền lành và ăn mặc sạch sẽ . Tôi không nghĩ là băng nhóm lừa đảo . Nhưng việc một móc khóa có giá trị 10 đến 20 ngàn đồng . Được các cháu rao bán với giá trên trời những 80 ngàn là không thể chấp nhận được . Tôi nhẹ nhàng khuyên bảo :
      -Các cháu à ! Chú nghĩ với chiếc móc khóa này mà cháu bán tới 80 ngàn là quá mắc . Người ta sẽ ủng hộ cho các cháu sinh viên nghèo chịu khó , nhưng với một giá chấp nhận được , chẳng hạn tầm 20 đến 30 ngàn đồng thôi . Thời buổi này đâu có chuyện cho phép các cháu buôn bán với giá chênh lệch lớn như vậy đâu ?
      -Dạ ! Tụi cháu bán giá đó ! Tụi cháu xin phép đi ạ !
      Tụi nhỏ vừa đi khuất , một thằng bạn trong bàn nói :
      -Tụi nhỏ không bớt giá đâu mày ơi ? Nó tranh thủ lòng tốt của những người say rượu để bán với giá cắt cổ thôi ? Một đêm chỉ cần bán chục cái là tụi nó có 5 đến 7 trăm ngàn rồi !
      Ngồi thừ ra một lát , tôi lắc đầu và cũng thật sự buồn lòng với ý nghĩ : Đành rằng khó khăn thì mọi người có thể nới lỏng hầu bao để giúp đỡ cho các cháu . Nhưng việc lợi dụng cái mác Sinh viên nghèo , hiếu học mà buôn bán với giá cắt cổ kiểu đó ? (Trong bối cảnh có rất nhiều người lao động vất vả , bán buôn lương thiện để kiếm sống) . Mọi người sẽ có ý nghĩ mình bị lừa đảo nhiều hơn là việc dang rộng vòng tay giúp người trong cơn khốn khó ?
      Việc làm của các cháu như vậy thì làm sao trách người khác cho được về sự nghèo nàn lòng từ tâm phải không các bạn !?... .
(Lê Quang Luận). Sài Gòn ,23/05/2015

                                  (Ảnh MH : Nguồn Internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét