LỆ BIỂN.
Hôm nay lệ biển vẫn tuôn.
Em buồn không hiểu vì sao em buồn...
Em buồn vì gió cứ buông.
Vì lời than vãn biển không an lành.
Bến bờ lặng lẽ vắng tanh.
Không gian quạnh vắng thuyền chài im hơi.
Phất phơ hồn cá tả tơi.
Trong cơn phiêu bạt rớt rơi lệ sầu.
Nghe chừng tiếng khóc đêm thâu.
Khơi xa vắng ngắt thuyền đâu hỡi thuyền?
Bóng ai đợi khách thuyền quyên.
Tóc bay trước gió xa xăm mắt chờ.
Đợi người biết đến bao giờ.
Đến khi biển chết bến bờ quạnh hiu
Ngàn năm đất nước mến yêu.
Thoáng trong phút chốc buồn thiu khắp miền.
Em buồn không hiểu vì sao em buồn...
Em buồn vì gió cứ buông.
Vì lời than vãn biển không an lành.
Bến bờ lặng lẽ vắng tanh.
Không gian quạnh vắng thuyền chài im hơi.
Phất phơ hồn cá tả tơi.
Trong cơn phiêu bạt rớt rơi lệ sầu.
Nghe chừng tiếng khóc đêm thâu.
Khơi xa vắng ngắt thuyền đâu hỡi thuyền?
Bóng ai đợi khách thuyền quyên.
Tóc bay trước gió xa xăm mắt chờ.
Đợi người biết đến bao giờ.
Đến khi biển chết bến bờ quạnh hiu
Ngàn năm đất nước mến yêu.
Thoáng trong phút chốc buồn thiu khắp miền.
(Cóc Tía), SG, 27062016
P/s: Bức ảnh của một bạn trên fb mới chụp tại biển Hà Tĩnh tôi share lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét