BẠN ĐỒNG HÀNH...
Từ những năm cấp 1,2 cậu là học sinh giỏi nhiều năm. Lên cấp 3 Cóc Tía đưa cậu vào thi chuyên Lê hồng Phong - Sài Gòn. Ở tỉnh, cậu đã từng đoạt giải nhì toàn tỉnh môn Lý. Thế nhưng vào Sài Gòn cậu không lọt nổi vào lớp chuyên Lý mà chỉ lọt vô trường chuyên để học một lớp bình thường. Thấy cậu vẫn còn bé quá, CT quyết định đưa cậu trở về quê học tiếp 3 năm cấp 3 chuyên Hùng vương - Pleiku.
Có lần CT hỏi cậu:
- Con đã xác định sẽ theo ngành nào trong tương lai chưa?...
- Con đã xác định sẽ theo ngành nào trong tương lai chưa?...
Suy nghĩ một chút, cậu gãi tai trả lời:
- Con muốn theo ngành kiến trúc, mà ba rất thích, nhưng ba đã không thực hiện được.
- Oke con! Nếu con muốn thế, thì ba có mấy ý sau:
Thứ nhất: Ba sẽ xin cho con học vẽ thầy Hùng bạn của ba ngay từ hôm nay.
- Con muốn theo ngành kiến trúc, mà ba rất thích, nhưng ba đã không thực hiện được.
- Oke con! Nếu con muốn thế, thì ba có mấy ý sau:
Thứ nhất: Ba sẽ xin cho con học vẽ thầy Hùng bạn của ba ngay từ hôm nay.
Thứ hai: Ba yêu cầu con chỉ tập trung vào 3 môn chính là toán - lý - anh văn. Con phải học thật chắc và sâu dùm ba.
Thứ ba: Các môn khác ba chỉ cần con học đủ điểm trung bình để lên lớp thôi. Ba không cần con phải là học sinh tiên tiến hay học sinh giỏi chi cả, mà chỉ cần con vừa học vừa chơi sao cho thật thoải mái. Đồng ý chưa?...
Thế là cu cậu đã nghe lời CT học hành nghiêm túc nhưng rất thoải mái trong 3 năm cấp 3. Vừa học, vừa chơi, vừa giao lưu nhẹ nhàng với bạn bè cùng lứa có chừng mực, nên những năm ấy ngoài những môn học CT đã dặn, cậu học khá xuất sắc. Cậu còn là một game thủ có hạn, một "tay đàn" Classis có năng khiếu tuy cu cậu bắt đầu nhờ CT xin học vào năm cuối phổ thông.
Đi thi.
Năm đó, CT dẫn cậu vào Sài Gòn để thi khối V: Kiến trúc và khối D: Đại học Quốc gia Tài chính, ngân hàng.
Những ngày ở đây chờ đến ngày thi. Hai cha con suốt ngày hết dạo phố lại vô phòng game rồi lại đi đánh bi a...cho đến ngày chở cậu vô phòng thi trong tâm thế rất tự tin và thoải mái. Khác với Cóc Tía, thằng bạn trên quê cũng có đứa con trai cùng lứa gửi học trường nội trú Nguyễn khuyến ở SG. Đến ngày thi còn khệ nệ ôm cả đống sách vở để ôn thi.
Kết quả năm đó, cu cậu đậu cả hai trường. Cu cậu chọn ĐH Kiến trúc để thỏa mãn ước mơ của mình và của bố.
Cho đến hôm nay, cậu đã ra trường và làm việc hơn 3 năm.
Sáng nay, ngày 14/3. Sau khi Cóc Tía mở cửa nhà và tự pha một ly cà phê ngồi thưởng thức một mình. Cóc Tía viết bài này trước hết để tặng cho đứa con trai bé bỏng của mình nhân ngày sinh nhật của"cậu ấy", và muốn chia sẻ với các bạn vài điều mà CT rút ra từ cuộc sống của mình trong vấn đề định hướng cho con cái. Hãy để chúng thoải mái thực hiện ước mơ của mình bằng cách khuyến khích, hổ trợ và gần gũi như một người bạn. Bởi vì, sẽ không có động lực nào kích thích sự ham muốn thực hiện ước mơ của mình một cách mạnh mẽ, bằng sự đồng lòng chia sẻ của những người thân yêu trong cuộc sống của chúng ta, nói chung...và của tuổi trẻ, nói riêng...
Ba chúc con trai một ngày SN vui vẻ, hạnh phúc và nhắc nhở con một điều: Đúng trước ngày SN của con một năm, tức là ngày 14/3/1988 đã có 64 người chiến sĩ ngã xuống để bảo vệ biển đảo của Tổ quốc mình tại Gạc ma. Đó là ngày buồn của rất nhiều gia đình có người thân hy sinh vì Tổ quốc. Vì vậy, trong ngày vui của mình hãy luôn nhớ đến điều đó...Bởi vì, là một thằng đàn ông: "Tổ quốc là trên hết"!...
Ba sẽ luôn là người bạn luôn đồng hành cùng các con cho đến ngày nhắm mắt. Đó cũng là tâm nguyện của đời ba!...
(Cóc Tía), Sài Gòn, 14/03/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét