ĐÃ CÓ NHIỀU SỰ KHÁC BIỆT ĐAU LÒNG....
Tiêm vắc xin mà dành nhau xếp hàng chiếm chỗ từ 2 đến 3 giờ sáng. Dành nhau lấy số rồi dẫm đạp lên nhau để được tiêm trước?...một xã hội văn minh nhân bản thì dù có tiêm thuốc"trường sinh bất tử"hay thuốc"cải lão hoàn đồng"...cũng không nên có lối sống giành giật, ham hố như vậy.
Sau 40 năm phỏng giái...xí lộn...giải phóng. Xã hội của chúng ta đã tạo nên lớp lớp những con người tham sống sợ chết, biểu lộ bằng sự hiểu biết nhiệt tình đến độ họ sẵn sàng thức khuya dậy sớm chiếm chỗ, thậm chí đạp lên nhau để được tiêm vắc xin ngừa bệnh. Họ chửi bới, lấn chen với nhau để tranh tắm miễn phí. Họ tranh nhau giành giật từng chút thức ăn trong những bữa tiệc buffet miễn phí và giả đui giả điếc để tống cho bằng được những muỗng "cháo chửi"vào cái bụng đang chật chội sự ham muốn hay sự hiếu kỳ...nhưng thiếu vắng đi lòng tự trọng...
Nhớ khi xưa, trước năm 1975. Khi tôi còn ở Pleiku , đó chỉ là một tỉnh rất nhỏ ở cao nguyên miền Nam mà thôi. Vậy mà nhân viên y tế đến từng nhà dân hoặc đến tận trường tiểu học để chủng ngừa vắc xin. Thế nhưng chúng tôi còn trốn lên, trốn xuống vì sợ đau? Sau này, để tiêm được cho học sinh, họ phải dùng máy tiêm không đau cho học sinh bớt sợ. Cái xã hội ở miền Nam Việt nam trước đây có nền y tế cộng đồng được chính phủ quan tâm như vậy đó?...
Vắc xin trước đây, bất cứ lúc nào chính phủ cũng lo đầy đủ chứ không thiếu thốn để dân phải chạy ngược, chạy xuôi...thức khuya dậy sớm như bây giờ.
40 năm đã trôi qua. Nhìn lại thực trạng của đất nước ta...thấy mà đau lòng!...
(Cóc Tía), SG, 26/12/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét