Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

TÔI SẼ THA THỨ CHO TÔI...


TÔI SẼ THA THỨ CHO TÔI...
      Đôi khi tôi tự hỏi với lòng mình : "Tôi có yêu nước không ? Tôi có yêu dân tộc nghèo khổ quanh năm vật vả với nỗi lo cơm áo không ? Tôi có tức tối giận tím ruột gan khi Tàu cộng xâm lấn biển đảo , bức hại ngư dân nước tôi mà miệng mồm lúc nào cũng ra rả lấp liếm là bạn 4 tốt kèm theo khẩu hiệu 16 chữ vàng với những kẻ nắm quyền điều khiển đất nước của tôi không ? Và ...tôi có dám khinh bỉ ra mặt những kẻ hèn nhát , tham tàn đã bòn rút xương máu của dân tôi đến giọt cuối cùng để vinh thân phì da cho bản thân họ , cho gia đình họ và cho bè nhóm đồng loại tham hèn của họ hay không ?...Và nhiều điều trăn trở khác nữa liên quan đến số phận dân tộc nghèo khổ đang bị bức hại của tôi cũng như đất nước tôi đang ngày càng kiệt quệ tài nguyên , đang teo tóp hình hài hay không ?..."
      Tôi dám khẳng định với tất cả các bạn rằng : "Tất cả những điều kể trên tôi đều muốn nói rạch ròi là : Tôi có yêu , tôi có đau , tôi có khinh bỉ , tôi có trăn trở và tôi rất căm thù ...!".
      Nhưng tôi cũng như phần lớn tất cả các bạn có nỗi lòng và hoàn cảnh như tôi đều muốn mình tê liệt các giác quan như đang bị mù , bị câm , bị điếc ...trước những vấn nạn đang xảy ra hàng ngày của đất nước mình . Ngay cả điều cần thiết để được bay bổng , thăng hoa là cảm xúc nội tâm cũng muốn trơ lì để vô cảm trước nỗi đau phải chứng kiến hàng ngày .
      Riêng tôi , tôi đang và bắt đầu như thế , một khi gia đình nhỏ của tôi , tôi còn chưa lo được chu toàn ?...
      Khi tôi còn phải lo sợ cho khả năng của mình về miếng ăn , cái mặc ...còn đang bấp bênh và chưa bền vững đối với bản thân và gia đình của mình ?
      Khi tôi chưa làm được điều gì cho con trai của tôi có được quả thận cần ghép để duy trì cuộc sống bình thường vì khả năng tài chính của mình ...và bao điều vụn vặt nhưng cần thiết khác trong gia đình nhỏ của tôi ...thì liệu tôi có nên ngồi múa bút hay làm anh hùng bàn phím để thể hiện lòng yêu nước , thương nòi , hay trăn trở chuyện thời cuộc !?...
      Tôi sẽ cảm thấy mình thật rỗng tuếch và dối trá lắm...khi bỏ thời gian vào những vấn đề thời sự to lớn thay vì nghĩ cách gì kiếm tiền để lo cho gia đình nhỏ của mình được chu toàn như bao người đàn ông thành công khác ?...
      Tôi thấy mình thật có lỗi khi cố gắng để mình bị mù , câm , điếc...một thời gian và tôi sẽ cố gắng tự tha thứ cho mình cũng như mong được các bạn bè yêu mến lâu nay hãy tha thứ cho tôi ...
(Lê quang Luận), Sài Gòn , 09/12/2015
P/s: Tuy tôi không viết gì để thể hiện quan điểm hay cảm xúc của mình trước nhiều vấn đề của đất nước . Nhưng tôi sẽ vui sướng luôn dõi theo các bài viết thể hiện quan điểm của các bạn mỗi khi tôi có thời gian ? Cám ơn các bạn ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét