Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

CHUYỆN XÓM DƯỚI , LÀNG TRÊN...

                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
CHUYỆN XÓM DƯỚI , LÀNG TRÊN...
(Truyện ngắn)
      Câu chuyện xóm dưới
      Hắn đẩy cửa bước vào căn nhà ván tồi tàn và nóng hầm hập . Một mùi hôi nồng và chua loét xộc vào mũi hắn . Trong cảnh tranh tối tranh sáng hắn trông thấy cha của mình đang nằm ngáy khò khò dưới nền xi măng ẩm . Bên cạnh ông ấy là một đống bùng nhùng những thức ăn chưa được tiêu hóa bị ói ra từ đêm hôm qua đã bốc hơi và đặc quánh lại . Kèm theo mùi hôi và chua loét của thức ăn là mùi hèm của rượu nồng nặc . Hắn ngao ngán lắc đầu bước qua vũng ói của cha , khom người xốc cái cơ thể ốm nhom quắt queo của ông trên đôi tay xăm trổ chằng chịt rắn chắc của mình . Nhẹ nhàng hắn đặt ông ta trên chiếc giường đơn ọp ẹp bên cạnh đó , miệng lầm bầm chửi rủa :
      - Đù mẹ ! ...Nói bao nhiêu lần mà vẫn tính nào tật đó ? Đã đau yếu mà ngày nào cũng nhậu nhẹt bét nhè kiểu này ai mà chịu cho nổi ?...
      Kéo chiếc chăn rách phía dưới đuôi giường , nhẹ nhàng đắp lên tới cổ cha hắn sau khi đã kéo đôi chân khẳng khiu của ông ta ngay ngắn . Hắn đẩy cửa bước xuống dưới căn bếp nhỏ lạnh tanh . Cầm lên trên nhà nào chổi , nào giẻ lau nhà và xô nước lạnh . Hắn quét dọn đống phế thải một cách nhanh gọn và thành thạo . Xong hắn lau tới lau lui dăm ba lần chỗ nền nhà xi măng cho đến khi không còn nghe thấy mùi hôi hám ban đầu nữa . Mồ hôi ướt đẫm trên chiếc áo thun ngắn tay hắn đang mặc ôm sát vào người hằn rõ từng thớ thịt săn chắc bên trong cơ thể to lớn của hắn . Trên giường cha hắn cựa quậy giọng lè nhè :
      - Mày lại đi quậy ở đâu cả đêm mới về hả thằng nhóc con ?...
      Hắn liếc nhìn cha , không thèm trả lời đi xuống bếp lui cui vét gạo trong chiếc chum nhỏ bỏ vào nồi , vo gạo và bật bếp ga . Lục được một ít củ hành tím hắn loay hoay giả nhỏ bỏ luôn trong nồi sau khi nêm vào một ít muối .
      Bước lên nhà trên , tay hắn cầm một chiếc khăn sạch đã thấm nước . Hắn thong thả cởi chiếc áo hôi hám nhàu nhĩ của cha rồi cẩn thận lau mặt mũi , thân thể còn da bọc xương của cha mình mặc cho sự kháng cự yếu ớt của ông già còn say rượu . Thay lại cho ông một chiếc áo sạch xong , hắn cằn nhằn :
      - Sao tui nói ông biết bao nhiêu lần rồi mà ông không nghe ? Ông lì lợm , nát rượu quá hèn chi bà má bỏ ông đi là đáng đời lắm ....
      - Mẹ tổ cha mầy đừng có lên mặt dạy đời tao nghe thằng kia ? - Giọng khản đặc của ông cất lên hăm he hắn .
      Bỏ ngoài tai những lời cha hắn nói . Móc trong túi ra một cọc tiền đủ mệnh giá , hắn nhét vào túi quần của cha , miệng lầm bầm :
      - Mấy đồng bạc đây ông để dành mà ăn sáng với mua gạo mà ăn chứ đừng có đem uống rượu hết thì đói ráng chịu đó ? Nồi cháo tui mới nấu xong ở dưới bếp , lát dậy tự múc ăn cho giải cảm ? Tui đi mấy ngày mới về , liệu mà giữ lấy thân ?...
      Hắn khép hờ cánh cửa xong bước vội ra ngoài . Đám đàn em đang đợi hắn ngoài quán cà phê để chuẩn bị cho một phi vụ mới ...
     Và câu chuyện làng trên...
      Trong căn biệt thự khá lớn nằm trên khuôn đất rộng và cao ráo ở cái xóm lao động nghèo quanh năm ngập nước khi mưa lớn bên Quận 8 này . Thỉnh thoảng người ta vẫn nghe thấy tiếng quát tháo bằng giọng bắc sắc lẻm của một người đàn bà còn khá trẻ :
      - Ối giời ôi ! Sao mà tôi khổ thế lày không biết nữa ? Sao bà không chết quách đi cho chúng tôi nhờ ?...
      Hoặc thỉnh thoảng họ nghe tiếng khóc ré lên giọng yếu ớt của một phụ nữ đã già :
      - Mẹ lạy con , cho mẹ xin lỗi , mẹ sẽ không dám nữa ....
      ...Những người trong xóm thấy ông ta vẫn thường xuyên đi về trên chiếc xe hơi bóng lộn có tài xế riêng đưa đón . Nghe đâu ông ta là một quan chức lớn trên Thành phố . Ông ta còn khá trẻ , khoảng độ trên 35 tuổi . Dáng ông ta khá bệ vệ tuy so với tuổi mới ngấp nghé trung niên . Ông hay vận áo sơ mi trắng , đóng thùng trong một chiếc quần tây sẫm màu đắt tiền . Thỉnh thoảng ông ta mặc com lê nom rất sang trọng . Dưới chiếc đầu hói bóng lưỡng là cặp kính cận mạ vàng trông rất trí thức . Nghe đâu ông là một quan tòa trên Quận .
      Như thường lệ , hôm nay ông về nhà hơi muộn . Mặt còn đỏ gay do mới tiếp khách từ trưa tại một nhà hàng sang trọng nào đó . Vứt chiếc cặp táp lên bộ sô pha , nới lỏng chiếc caravat , ông đổ người xuống chiếc ghế nệm to lớn và êm ái đặt nơi phòng khách . Phía dưới nhà bếp giọng cô vợ léo nhéo :
      - Ông xuống đây mà xem mẹ của ông nè ? Tôi đã bảo bao nhiêu lần rồi mà bà ấy không nghe . Ông xuống nhanh lên ?...
      Ông tằng hắng mấy cái xong nói vọng xuống :
      - Bà ấy lại gây ra chuyện gì nữa đây ?...
      Cô vợ còn khá trẻ , nét mặt đanh đá bước lên phòng khách , đứng chống nạnh nói giọng xỉa xói . Phía dưới là khuôn mặt một cụ bà đã già ngấp nghé nhìn theo vẻ sợ sệt :
      - Tôi không thể chịu nổi cảnh này lần nào nữa ? Một là ông chọn vợ hai là ông chọn mẹ ông . Tôi không thể sống chung với bà già lẩm cẩm , ăn ở dơ bẩn như thế lày được nữa ?... Ông xem , bà ấy ăn uống đổ tháo vung vãi khắp nhà , đã vậy còn đổ thức ăn còn thừa vô nồi làm thiu hết cả nồi cá mới kho ban sáng . Quần áo thì hôi hám ...Ông giỏi xử trên Tòa giờ ở nhà giỏi xử thử xem ? Không thì tôi sẽ đi ra khỏi căn nhà này nội trong đêm nay ....
      Ông đứng lên , quay xuống nhìn bà mẹ già đang sợ hãi đứng khúm na , khúm núm . Bước đến bên mẹ ông ôm vai bà giọng nhỏ nhẹ :
      - Mẹ lại làm hư hỏng đồ đạc của vợ con rồi . Con sẽ bố trí cho mẹ một phòng riêng độc lập để mẹ ở cho thoải mái nhé ?...
      Nói với mẹ xong , ông ta bước đến lấm lét nhìn cô vợ trẻ rồi xua cả hai tay phán :
      - Thôi được rồi , cô chỉ được cái to mồm , bảo osin dọn cái kho cạnh chuồng chó sau vườn cho bà ấy ở tạm , rồi từ từ tôi tính vậy . Được chưa ?...
      - Xí !!! To mồm là to làm sao ? Có vậy mà cũng hứa lần , hứa lửa . Ông chỉ giỏi to mồm ở trên Tòa , ra ngoài , giỏi ve vãn mấy con đĩ chân dài ... Còn ở nhà chẳng làm nên chút tích sự gì ? Đồ đạo đức giả !...
      Nói xong cô ta ngoe nguẩy bước xuống dưới nhà bếp . Bà cụ cũng hốt hoảng lẫn vô phòng của mình . Trong đôi mắt nhăn nheo mờ đục của bà còn long lanh những giọt nước mắt hiếm hoi chưa kịp trào ra ...
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 08/12/2015
P/s: Bài học rút ra từ câu chuyện :
- Những câu nói khó nghe từ những kẻ Giang hồ , nghèo khổ chưa hẳn xuất phát tâm địa không tốt .
- Những lời nói ngọt ngào từ cửa miệng của những kẻ giàu có , học thức và quyền thế ...chưa hẳn đã che dấu được sự hèn hạ , tầm thường và hành động bất hiếu , vô nhân ...
Vì vậy , chúng ta đừng vội đánh giá ai qua hình thức bên ngoài một khi chưa biết rõ về họ ....

                               (Ảnh MH: Nguồn internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét