Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

TÒA NHÀ 80 TẦNG

                                (P/s: Ảnh MH chụp lúc 16h cách đây 2 tháng bằng Smartphone.)
TÒA NHÀ 80 TẦNG
       Có hai anh em nhà nọ quyết định thuê một căn hộ ở tầng thứ 80 của tòa nhà. Vừa để cho thoáng mát vừa có thể ngắm nhìn được toàn bộ thành phố.
       Rồi đến một ngày khi hai anh em đi làm về thì thang máy của tòa nhà bị hỏng. Suy nghĩ một lúc cả hai anh em quyết định đi bộ lên phòng của mình. Đi đến tầng thứ 20 thì cả 2 anh em thấy mệt lử cả người nên quyết định bỏ ba lô và các vật dụng ở lại và đi tiếp lên phòng.
       Đến tầng thứ 40 thì cả hai đã mệt vô cùng rồi. Và họ bắt đầu càu nhàu, đổ lỗi cho nhau. Người em nói : “ chính anh đã thuê căn hộ này nên mới gặp chuyện như hôm nay, biết thế tôi đã không thuê cùng anh căn hộ này, để cho anh ở một mình”. Người anh đáp lại “ chính em cũng đã đồng ý và khuyên anh nên thuê căn hộ này chứ gì nữa, em định đổ lỗi cho anh sao?”.
       Và họ cứ cằn nhằn và đổ lỗi cho nhau như thế mãi cho đến tầng thứ 60 thì cả hai dường như không thể đi nổi nữa rồi. Và họ thống nhất là không cãi nhau nữa để giành sức mà đi lên hết.
       Đi mãi thì cuối cùng họ cũng đến được phòng của mình. Họ rất vui mừng trong tiếng thở hổn hển. Nhưng đến lúc lấy chìa khóa ra mở cửa phòng thì họ mới nhận ra là họ đã để quên ở trong ba lô ở dưới tầng 20.
       Không biết cả hai anh em này sẽ giải quyết như thế nào tiếp đây nhưng từ câu chuyện này ta có thể liên tưởng một điều thú vị rằng: hãy xem tòa nhà 80 tầng đó như là cuộc đời 80 tuổi của một con người:
       + Khi 20 tuổi con người đó với rất nhiều hoài bão và ước mơ. Và họ lần lượt đưa ra những quyết định quan trọng cho cuộc đời mình.
       + Đến lúc 40 tuổi khi những nỗ lực và quyết tâm của mình không được như ý muốn thì họ bắt đầu thấy nuối tiếc, ân hận và càu nhàu về những quyết định trước kia của mình.
       + Đến năm 60 tuổi khi họ thấy họ không thể làm gì nổi được rồi vì vậy họ không cằn nhằn nữa mà chấp nhận chịu đựng mà sống tiếp quãng đời còn lại.
       + Đến năm 80 tuổi khi sắp phải xa lìa tất cả, họ nhìn lại cuộc đời mình thì mới thấy thực ra mình đã quyết định sai lầm từ năm 20 tuổi, mình đã để quên chìa khóa thành công của cuộc đời mình ở đó. Nhưng đã quá muộn màng lắm rồi.
      Vậy nên mọi người chúng ta, hãy biết nắm giữ lấy chiếc chìa khóa của cuộc đời mình ngay từ bây giờ !!!
(ST)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét