CHÉN THỊT BÒ ĂN THÊM...
Sáng nay đói bụng, bước qua quán phở bình dân của một cô em nghèo ăn ủng hộ. Quán cách nhà mình chỉ vài bước chân, vợ chồng cô ta thuê cái vỉa hè ở đây 1,5 triệu/1 tháng để kiếm sống qua ngày nuôi 2 con còn nhỏ .
Bước vào quán thấy lác đác có vài người khách đang cắm đầu vào tô phở bò nóng hổi húp xì xà xì xụp . Mình đến một bàn trống kêu một tô tái gầu. Phở ở đây khá ngon mà giá cả rất bình dân, chỉ 25 ngàn là có đủ năng lượng để làm việc tới chiều .
Mình đang cắm cúi ăn thì có một chiếc xe hơi xịn bóng lộn đỗ xịch trước quán. Bước xuống xe là một gã trung niên dáng vẻ rất sang trọng. Ông ta mặc một chiếc sơ mi trắng đóng thùng trong chiếc quần tây sẫm màu, đi đôi giày đen bóng lộn. Mái tóc thưa chải ngược ra sau khoe khuôn mặt nhẵn bóng mà trên đó là đôi mắt ti hí nhìn đời có vẻ khinh khỉnh. Ông ta lê tấm thân ú na ú nần bước đến chiếc bàn trống phía trước, đặt đít ngồi rồi kêu một tô phở tái nạm gầu đặc biệt. Mình thôi không để ý nữa cho đến khi có một cụ bà ăn xin ốm nhom chống gậy đi vào quán. Bà ta đứng trước ông khách mập miệng lí nhí:
- Cho bà mấy đồng...bà đói quá...
- Cho bà mấy đồng...bà đói quá...
Ngước nhìn bà già trong một nốt nhạc xong, lắc đầu ông ta phán:
- Không có tiền đâu bà già ơi?...
- Không có tiền đâu bà già ơi?...
Lúc bà lão bước đến chỗ khác, mình nghe tiếng ông ta gọi chủ quán:
- Bán thêm cho tôi một chén gầu 10 ngàn nghe bà chủ.
- Bán thêm cho tôi một chén gầu 10 ngàn nghe bà chủ.
Vẫn biết chuyện tặng, cho, hay bố thí là quyền của mỗi người vì hành động đó xuất phát tại "tâm", nhưng sự từ chối trao tặng hay bố thí có rất nhiều cách để thể hiện. Vì vậy, khi thấy ông khách mập tỏ thái độ cương quyết nói "không còn tiền"đối với một bà lão ăn xin tội nghiệp và sau đó gọi một tô thịt bò ăn thêm như thế làm mình cảm thấy bất bình.
Tô phở nóng đang thơm lựng bốc hơi bỗng nhiên mình thấy nguội lạnh và không còn mùi vị như lúc đầu nữa. Miếng nạm bò béo ngậy và mềm mại cũng vì thế không còn thấy hấp dẫn...Có một sự tức giận vô cớ len lỏi trong lòng của mình. Khi thấy bà lão đến bên mình, không để bà ấy kịp mở miệng, mình móc 10 ngàn đặt vào tay bà ta nói vừa đủ cho ông mập nghe:
- Tặng một chén gầu 10 ngàn cho bà nè...
- Tặng một chén gầu 10 ngàn cho bà nè...
Bà lão lí nhí cám ơn trong khi đó lão mập quay xuống mở đôi mắt gờm gờm nhìn mình. Mình trân mắt nhìn lại, lão ta vội quay mặt cắm cúi ăn tiếp tô phở. Trên tấm lưng to bè như tấm phản của ông ta mình nhìn thấy những mãng mồ hôi ướt đẫm thấm qua chiếc áo sơ mi dính sát vào người. Có lẽ do hơi nóng từ những miếng gầu béo ngậy mà lão ta cố nuốt vào đang tỏa nhiệt ra bên ngoài...
(Lê quang Luận),Sài gòn,14/12/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét