Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

MỘT ĐÊM TRẮNG...


MỘT ĐÊM TRẮNG...
Khi mặt trời đỏ au như gạch
Dần lặn cuối chân trời
Đàn chim sẻ về tổ
Gió thoảng nhẹ
Tịch liêu
Bóng tối phủ trùm lên cây cỏ
Màn đêm như muốn choàng lấy những gã khổng lồ cổ thụ
Đang cố vươn những cánh tay khẳng khiu như muốn níu lại nguồn sống
Vào giây phút cuối cùng
Buổi hoàng hôn hấp hối
Lại một ngày cũ
qua đời .
Những cánh dơi chao liệng nghiêng ngã
Dòng sông đen lặng lờ
Tiếng xuồng máy lạch tạch
Phía xa những tòa cao ốc sừng sững trắng
Thinh lặng như những gã khổng lồ
Hòa mình vào đêm đen
Những hồn ma đang mở tiệc
Ăn mừng thêm người mới
Tiếng gió hú
Hồn nhiên
Ma quái
Những chiếc xe máy phóng vụt qua vội vã
Tiếng dế nỉ non trong góc tối phố, thưa dần
Tiếng lá cây xao động rầm rì khi có cơn gió nhẹ thoáng qua
Trên cầu chữ Y người hành khất bung tấm mền tả tơi dậy
Vươn vai vui mừng khi thấy mình còn sống
Một vầng sáng mỏng màu hồng nhạt nơi cuối chân trời
Lấp loá như ngàn ánh hào quang
Dưới lòng kênh đôi
Ánh sáng bắt đầu nhún nhảy
Lăn tăn gợn sóng nhỏ
Tàu ai đang xuôi về sông lớn
Bóng tối lui dần về phía tây
Bình minh đang lên
Thêm một ngày mới
Ra đời .
Cóc Tía , SG , 18102015



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét