Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

GIÁ PHẢI TRẢ CHO SỰ LỪA DỐI...

                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
CĂN NHÀ SỐ 25 NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU...(Tập cuối )
GIÁ PHẢI TRẢ CHO SỰ LỪA DỐI...
       Sáng hôm sau hắn dậy sớm hơn thường lệ lò mò đến trường . Con đường dẫn đến cây cầu sắt còn đẫm nước mưa lúc tờ mờ sáng , loang lỗ dưới những ổ gà là những vũng nước đọng lại khi hôm . Hắn vừa đi vừa tránh những chỗ đó , đầu óc hắn đang nghĩ đến cách nào có tiền để thực hiện lời hứa với cái oan hồn quái ác nơi cửa sổ phòng ngủ của hắn . Có vẻ như hắn đang bắt đầu tin vào câu chuyện : Có một thế giới khác , vô hình , đang tồn tại song song với cuộc đời thực của hắn ...
       Cả ngày hôm ấy , người ta thấy hắn loay hoay mượn tiền đám bạn học . Có được trong túi mấy đồng , hắn dự định chiều nay sau khi đi học về sẽ ra chợ mua nải chuối và thẻ nhang để thực hiện lời hứa của mình với cái oan hồn chết giẫm đã nhát hắn khi hôm .
       Đến chiều , hắn tranh thủ ra khỏi cổng trường đại học sớm mặc cho đám bạn rủ rê ở lại để la cà quán xá . Đà lạt những ngày cuối tháng 10 trời hay mưa , khung cảnh lúc hơn 5 giờ chiều mà trời đã sụp tối . Hắn rảo bước về nhà với dự định cất chiếc cặp rồi tranh thủ chạy ra chợ . Đi gần đến cầu sắt hắn bỗng chú ý đến một người đang lom khom thắp nhang cúng vái tại cái miếu gần đó . Mắt hắn nhìn thấy nãi chuối và nhánh hoa cúc trắng còn tươi rói trong miếu . Bỗng trong đầu hắn nghĩ ra ý hay . Hắn chậm rãi đi qua cầu rồi dừng lại trước bờ hồ Xuân Hương ra vẻ như đang ngắm cảnh . Mắt hắn liếc xéo hướng về cái miếu bên kia cầu .
       Như đã kể trong những tập đầu của câu chuyện "Ngôi nhà số 25 Nguyễn đình Chiểu". Hắn là một thằng rất nghịch ngợm và láu cá . Bởi vậy khi thấy người thắp nhang bên ngôi miếu vừa đi khuất , hắn lẹ làng bợ nải chuối và cành bông xúc nhét ngay vào chiếc cặp vải bố mang bên mình , không quên vái mấy vái trước ngôi miếu , miệng lầm bầm điều gì chỉ có trời mới biết ?...xong thủ tục , hắn rảo bước về nhà .
                                            (Ảnh MH: Căn nhà số 25 NĐC)
       Thằng bạn của hắn đã đi làm về từ lúc nào . Nhác thấy hắn vừa đẩy cửa vào hắn cất tiếng hỏi ngay :
       - Mày có mua bông chuối chưa đấy ?
       Chỉ tay vào chiếc cặp đeo bên mình , cặp mắt tinh quái của hắn nhìn bạn , đáp cộc lốc :
       - Rồi !
       - Vậy đem dâng lên cho "bà ấy" đi ?- Thằng bạn hắn giục .
       Hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế gần đó , trợn mắt đáp :
       - Từ từ đã , nấu gì ăn chưa mậy ? Đói rã ruột rồi nè !... Mà mày làm gì mà sợ vãi đái ra thế ?...- Hắn ra oai châm chọc thằng bạn .
       Tối hôm đó , hắn ăn cơm xong leo lên căn gác . Trịnh trọng cắm bó hoa cúc vào chiếc ly thủy tinh làm bình bông tạm và đặt nải chuối vừa chôm chỉa khi chiều trên cái bàn thờ nhỏ tạm bợ bên cửa sổ phòng ngủ . Hắn đốt 3 nén nhang cắm vào cái lon sữa bò dùng làm lư hương , miệng hắn lâm râm khấn :
       - Hôm nay tôi đã thực hiện lời hứa của tối hôm qua với bà . Mong bà chứng giám và để chúng tôi được sống yên ổn ở đây . Chúng tôi hứa sẽ cúng quải bà thường xuyên ...
       Như đã kể trong các tập trước . Hắn là một con người ngang bướng chẳng bao giờ tin ai - kể cả chuyện ma quỷ . Cũng do bị thử thách mấy lần trong căn nhà này và cũng tại chính căn phòng này làm cho hắn mấy phen muốn són ra quần nên hắn cảm thấy sợ . Hắn có biết Trời , Phật là ai ? Nên nghĩ sao hắn vái vậy , không có lồng "mô phật" vào đó ?...
       Như đã yên ổn vì đã thực hiện lời hứa . Hắn an tâm lấy sách ra đọc cho đến lúc ngủ quên không biết từ lúc nào .
       Khuya hôm đó cao nguyên Đà lạt lại áp thấp nhiệt đới . Tiếng gió rít qua khe cửa hở nghe u u kèm với tiếng nước mưa đọng trên mấy ngọn thông già chung quanh nhà đổ xuống mái tôn từng đợt rào rào . Hắn khẽ trở mình , tay kéo tấm chăn mà thằng bạn nằm bên đang quấn chặt một cách vô thức vì lạnh . Bỗng hắn và thằng bạn choàng tỉnh bởi những tiếng tru tréo , kêu gào bên ngoài cửa sổ như tiếng mèo vờn nhau khi đến kỳ động đực . Trong bóng tối , hai thằng im lặng lắng nghe , mắt mở thao láo dán chặt vào ô cửa sổ .
       Tiếng động kỳ lạ im bặt trong mấy giây rồi bỗng nhiên trỗi dậy rầm rì cùng những tiếng ken két như mười móng tay ai đó đang cố tình cào mạnh lên tấm tôn đóng ốp tạm trên cánh cửa sổ . Tiếng ken két nghe mỗi lúc mỗi mạnh và rõ hơn trong đêm mưa thanh vắng .
      Hắn ngồi bật dậy theo thằng bạn và kéo cao chiếc chăn lên đến cổ . Cũng như những lần trước , thằng bạn hắn ngồi sát bên cạnh , còn hai tay vòng qua người hắn ôm cứng ngắt vì sợ . Nhưng lần này hắn lại có cảm giác khác ? ... Hắn thấy hai bàn tay của thằng bạn của hắn lạnh ngắt rê dần đến cổ của hắn và bỗng nhiên xiết mạnh như hai gọng kềm , kèm theo tiếng thở phì phì bên tai . Hắn càng hốt hoảng hơn nữa khi bên ngoài cửa sổ lúc này tiếng rầm rì và tiếng cào cửa cũng im bặt , nhường chỗ cho tiếng nói the thé bên tai hắn giọng của một người phụ nữ như trách hờn :
       - Hừ.hừ.hư.. Tại sao mày lại cho tao ăn đồ thừa của con nhỏ chết trôi kia hả ???? Phì ..phì...
       Theo phản xạ tự nhiên hắn hốt hoảng vùng mạnh ra khỏi hai bàn tay lạnh ngắt của thằng bạn đang ngày càng xiết chặt chiếc cổ của hắn . Đôi mắt lạc thần , hắn quay ngoắt lại nhìn thằng bạn thì...
                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
       Trong bóng đêm trùm kín căn phòng , có một chút ánh sáng nhờ nhờ từ ô cửa chớp phía trên soi vào đúng khuôn mặt thằng bạn của hắn ...mà thực ra lúc này không phải là khuôn mặt bạn hắn nữa , mà thay vào đó là một khuôn mặt trắng bệt với đầu tóc dài rũ rượi phủ xuống bộ đồ trắng tinh nàng đang mặc . Trên khuôn mặt nhỏ và nhọn đó , hắn nhìn thấy hai hố mắt đen ngòm mà phía dưới miệng là cái lưỡi dài thườn thượt đang lắc lư theo tiếng thở phì phì . Hắn hét lên một tiếng á..á..rồi bật ngã bật ngữa rớt xuống khỏi giường và bất tỉnh nhân sự luôn .

       Đó là cái giá mà hắn phải trả cho sự lừa dối và thất tín của hắn...
(Lê quang Luận) Sài gòn , 10/10/2015.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét