ĐÂU CHỈ VÌ MỘT CÁI TÊN...
Tôi có người bạn học vượt biển qua Mỹ theo gia đình từ năm 1982 . Suốt 33 năm trôi qua chưa một lần trở về lại quê hương . Tình cờ nhờ Facebook gặp lại . Vui mừng tôi hỏi :
- Trong ngần ấy năm , sao bạn không về lại thăm quê ?
- Trong ngần ấy năm , sao bạn không về lại thăm quê ?
Bạn ấy trả lời :
- Ba mình dứt khoát không cho những đứa con của ông ấy về . Ông ấy hiểu quá rõ và ghét CS . Nhưng mình cũng sẽ thu xếp về thăm bạn bè .
- Ba mình dứt khoát không cho những đứa con của ông ấy về . Ông ấy hiểu quá rõ và ghét CS . Nhưng mình cũng sẽ thu xếp về thăm bạn bè .
Sáng nay mới mở cửa , tự pha cho mình ly cà phê . Vừa mở máy nhận ngay một lời chúc của anh bạn trên fb từ bên kia đại dương :
- Chào bạn già . Sáng dậy uống cà phê chưa mà vô fb sớm vậy bạn ?...
- Oh ! Chào bạn ! Vừa mở cửa xong , pha ly cà phê rồi lướt qua tin tức một chút .
Bên kia người bạn nhắn :
- Tui vừa đi làm về . Mở nghe Cỏ Dại hát đỡ nhớ quê hương !
- Ồ ! Bạn đã về quê hương lần nào chưa ?
- Đã 34 năm tui chưa về lần nào ...
Rất thắc mắc , tôi ngạc nhiên hỏi lại :
- Ồ ! Vì sao vậy bạn già ?...
- Bởi vì không thích TP HCM mà chỉ thích và nhớ Sài Gòn thôi !
- .......
- Có thể một ngày lưng còng , gối lỏng lẻo nhờ con cháu đưa về một chuyến trước khi về Vùng 5...hi ..hi..
- Chào bạn già . Sáng dậy uống cà phê chưa mà vô fb sớm vậy bạn ?...
- Oh ! Chào bạn ! Vừa mở cửa xong , pha ly cà phê rồi lướt qua tin tức một chút .
Bên kia người bạn nhắn :
- Tui vừa đi làm về . Mở nghe Cỏ Dại hát đỡ nhớ quê hương !
- Ồ ! Bạn đã về quê hương lần nào chưa ?
- Đã 34 năm tui chưa về lần nào ...
Rất thắc mắc , tôi ngạc nhiên hỏi lại :
- Ồ ! Vì sao vậy bạn già ?...
- Bởi vì không thích TP HCM mà chỉ thích và nhớ Sài Gòn thôi !
- .......
- Có thể một ngày lưng còng , gối lỏng lẻo nhờ con cháu đưa về một chuyến trước khi về Vùng 5...hi ..hi..
Câu chuyện dừng lại ở đó sau vài câu hỏi thăm xã giao thông thường . Đóng máy , tôi lại nghĩ về những người con vượt biển xa quê . Nghĩ về cái tên gọi cho một địa danh đã từng một thời vang bóng về nét đẹp và sự phát triển của nó . Song song với điều đó là nỗi lòng của người đi ...
Tôi thấy một phần không nhỏ những con người Việt nam bỏ Sài Gòn ra đi và không bao giờ muốn quay về ...Vì trong suy nghĩ của họ : "Sài Gòn" một cái tên đã chết ...
Còn đối với tôi ? Tôi không quan tâm đến sự thay đổi về hình thức của một cái tên , mà tôi chỉ biết duy nhất có một tên gọi Sài Gòn vẫn sống mãi trong lòng và trong mọi suy nghĩ của tôi về nó ....Điều đó được thể hiện trong các bài viết của mình khi nội dung cảm xúc đó có liên quan đến thành phố có trên 300 năm tuổi này ....
Và điều này cũng được thể hiện rõ nét trong những đối thoại trực tiếp hàng ngày , ví dụ :
- Bạn người ở đâu ?...
Câu trả lời chắc chắn sẽ là :
- Tôi , người Sài Gòn !
Và điều đương nhiên không ai trả lời khác được kiểu như : " Tôi , người HCM !" cả !?...
- Bạn người ở đâu ?...
Câu trả lời chắc chắn sẽ là :
- Tôi , người Sài Gòn !
Và điều đương nhiên không ai trả lời khác được kiểu như : " Tôi , người HCM !" cả !?...
Ngoài Trung tâm Q1 , có một quán cà phê nho nhỏ rất dễ thương của một cô chủ nhỏ ...và tên gọi của nó cũng rất đáng yêu , rất Sài Gòn : Quán " Người Sài Gòn". Tôi thích điều này .
Vấn đề quan trọng là trong lòng những người dân nước tôi , niềm tin và lòng yêu mến đã tồn tại bởi bề dày lịch sử của một địa danh chứ không phải vì một tên gọi đã được thay đổi bởi ý chí của một nhóm người !?...
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 23/10/2015
P/s: Những bức ảnh được lấy từ google : Sài Gòn Xưa và bức cuối cùng lấy từ trang fb Người Sài Gòn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét