Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

AI LÀ ANH HÙNG ?...

                                 (Ảnh MH: Nguồn internet)
AI LÀ ANH HÙNG ?...
       Trước đây , mỗi khi muốn nói đến một cái chết oai hùng , dũng cảm ...người ta thường nhắc đến các chiến sĩ trong quân đội hy sinh ở chiến trường .
       Sau này lớn lên tôi lại có suy nghĩ khác về điều này .
       Thật ra , những người lính khi đối diện với quân thù trong cuộc chiến một mất một còn , thì họ không có sự lựa chọn nào khác ? Trong khói lửa , đứng giữa sự khét nồng mùi thuốc súng , mùi tanh của máu hoặc là họ xả súng giết quân thù hoặc là họ chết vì một phát súng cố tình của địch . Họ hy sinh trong cái thế không còn đường lùi . Trong những khoảnh khắc đó không phải ai cũng bất khuất , lì lợm không sợ chết . Mà là sẽ có rất nhiều người đã hốt hoảng , sợ hãi khi biết bị bị thương nặng và sẽ qua đời sau một thời gian ngắn nữa . Tuy nhiên , những chiến sĩ hy sinh ngoài chiến trận đều được gắn mác anh dũng cho cái chết của họ vì lý tưởng mà họ theo đuổi hay vì ý chí của chế độ đang cai trị mà thôi .
       Nhắc đến đề tài này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện liên quan đến sự đón nhận bình tĩnh đến lạnh lùng cái chết của một người bạn ngoài đời mà mãi đến sau này tôi vẫn không thể nào quên .
       Anh ta là một họa sĩ nghèo rất có tài năng . Lúc còn khỏe mạnh anh ta sống và làm việc cần mẫn và chăm chỉ . Anh ta có vợ và hai cô con gái . Họ là một gia đình trí thức có nếp sống đơn giản và rất gần gũi , thân thiện với mọi người chung quanh . Với bạn bè anh rất ít nói nhưng lúc nào cũng hoà đồng và vui vẻ . Nhìn dáng dấp cao ráo , ốm nhom , nước da tai tái trên khuôn mặt hơi dài , râu ria lồm xồm , tóc tai để phủ xuống gáy . Thoạt trông khi mới gặp người ta sẽ nghĩ anh là một người đàn ông ốm yếu về thể lực và nhút nhát về tinh thần . Chỉ đến khi tai họa lớn ập xuống con người anh , người ta mới hiểu được nhận xét ban đầu ấy , chỉ đúng có một vế . Đó là anh rất ốm yếu về thể lực ...còn về tinh thần , anh chính là người đàn ông mạnh mẽ và dũng cảm thật sự .
       Đang sống bình thường như những người đàn ông khác . Với trách nhiệm đầy đủ của một người chồng tốt , một người cha gương mẫu . Bỗng dưng anh ta ngã bệnh nan y . Ung thư gan giai đoạn cuối khi vừa ngưỡng tuổi 40 .
       Nhập viện Chợ rẫy một thời gian . Phút cuối biết mình sắp chết , anh ta khuyên vợ con chở anh ta về quê . Những ngày đau đớn ở bệnh viện . Dưới sự lo lắng chăm sóc của vợ và những người thân trong gia đình . Người ta chưa bao giờ trông thấy anh nhăn mặt hoặc rên la lấy một lần . Chỉ những lúc thấy nét mặt của anh thay đổi , nhợt nhạt và đổ mồ hôi nhớt , thở gấp gáp thì bác sĩ trực mới bảo với mọi người là anh đang rất đau đớn .
       Sau này nghe vị bác sĩ trực kể lại mới biết tình cảm của anh dành cho vợ con và gia đình to lớn như thế nào ? Ý chí và nghị lực của anh mạnh mẽ , dũng cảm như thế nào ?...Có một ngày , khi những người thân ra ngoài . Anh đã giải thích cho bác sĩ như sau : " Là một người đàn ông , phải biết chấp nhận số phận của mình . Khi tỏ ra đau đớn bằng cách rên la , khóc lóc , quằn quại ...chỉ làm khổ cho người thân vì quá lo lắng cho mình . Mà hành động đó không làm giảm đi chút nào cơn đau đớn của thể xác ? Hãy sống đầy trách nhiệm khi còn khỏe mạnh như con sư tử đực đầu đàn . Khi sắp chết cũng phải kiêu hùng như nó . Nó sẽ lặng lẽ chọn mõm đá cao nhất và ra đi một mình ở đó ".
                                (Ảnh MH: Nguồn internet)
       Ngày gia đình đưa anh ta trở về quê trên một chiếc xe cứu thương . Lúc biết mình sắp ra đi . Anh ta nhờ vợ đưa điện thoại của mình , khó khăn lắm anh ta mới soạn được một tin nhắn vỏn vẹn có hai từ : " Vĩnh biệt !" . Anh ta chọn chế độ tất cả bạn bè và nhấn "gửi" . Khi dòng tin nhắn kia đang trôi trên không trung để đến với 500 bạn bè thân hữu gần xa lúc 2 giờ sáng , thì cũng là lúc anh lặng lẽ trút hơi thở cuối cùng trên chiếc xe đang di chuyển .
       Anh ta đã sống như một con sư tử đực mạnh mẽ đầy trách nhiệm ...và anh ta đã ra đi với tấm lòng bao dung , lịch lãm và đầy dũng cảm như cái chết cô đơn , oai hùng trên mỏm đá cao của một con sư tử đực đầu đàn .
       Trong tất cả các bạn là nam giới của tôi hôm nay . Các bạn có đủ sức mạnh ý chí , có lòng bao dung và sự dũng cảm như thế không !?...Nếu chưa ? Anh ta là một tấm gương cho tôi và tất cả các bạn . Vì....cuối cùng ai cũng phải quay về với nguồn cội . Quan trọng ta biết chọn cách đi nào mà người ở lại sẽ nhớ mãi và không thể nào quên ?...
       Và đối với các bạn trẻ . Hành động , cách xử sự của anh ta lúc khỏe mạnh cũng như lúc đau yếu hay lúc sắp ra đi mới chính là người anh hùng . Chứ không phải hành động đấm đá , chém giết nhau vì một chút mâu thuẫn là hành động anh hùng của một đấng nam nhi !?...
(Lê quang Luận) Sài gòn , 25/09/2015




                                 (Ảnh MH: Nguồn internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét