(Ảnh MH: Nguồn internet)
EM CÓ NGHĨ NHƯ VẬY KHÔNG !?...
Nàng nói với tôi :
-Em chỉ cần một góc nhỏ trong căn nhà của anh thôi . Cái góc dưới chân cầu thang chẳng hạn !?...
Giọng nàng nhỏ , nhẹ như nữa đùa , nữa thật .
-Em chỉ cần một góc nhỏ trong căn nhà của anh thôi . Cái góc dưới chân cầu thang chẳng hạn !?...
Giọng nàng nhỏ , nhẹ như nữa đùa , nữa thật .
Tôi nhìn nàng và im lặng . Bởi trong lòng tôi chỉ muốn với nàng rằng : Trong căn nhà giá lạnh của tôi , sự hiện diện của em như một ngọn đèn leo lét sáng , nó không có thể làm ấm hẳn lên toàn bộ ngôi nhà , nhưng ít nhất nó cũng sưởi ấm một góc nào đó . Ánh sáng của ngọn đèn tuy không soi tỏ sự tăm tối trong không gian rộng lớn nhưng cũng đủ soi rọi một góc nơi chân cầu thang vốn dĩ tăm tối bao năm .
Em biết không ? Căn nhà mà em thấy , bên ngoài trông thật vững chãi , hào nhoáng và ấm cúng . Nhưng kỳ thực nó chỉ là dáng vẻ bên ngoài ? Nó đang cố che dấu đi sự rệu rã , hoang tàn và đầy lạnh lẽo ở bên trong đó em à !? Chỉ vì tôi không đủ sức mạnh cần thiết để thắp lên ánh sáng lung linh của mặt trời , nên nó quanh năm mờ nhạt . Và nó đang dần mục ruỗng vì tôi không có đủ quyền năng dù tôi có thừa lòng trắc ẩn .
Tôi chỉ còn một bờ vai nhỏ đủ để em ngã vào và những giọt nước mắt tuôn trào để em quên đi những phút yếu mềm , mà sự cay nghiệt của đời thường em chưa thể vượt qua ..Và vòng tay siết chặt của tôi chỉ có thể sẻ chia với em chút tình khi lòng em đang trống trải và nỗi cô đơn mà em đang che dấu dưới mắt người đời .
Trong phân phút cuối của đời người . Em và tôi có thể là tình nhân , hoặc hãy là tri kỷ . Em và tôi có thể vừa là tri kỷ , vừa là tình nhân . Nhưng tôi với em chỉ là thế !?
Chúng ta hãy là chiếc thuyền nan mỏng manh trên mặt hồ lặng sóng , trôi tự do để ngắm đất trời cao rộng bình yên ? Hơn là chiếc thuyền to giữa sóng dữ của biển đời mênh mông .
Em có nghĩ như vậy không !?
(Lê quang Luận). Sài gòn , 20/03/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét