(Ảnh MH: Nguồn internet)
BẤT HẠNH LỚN NHẤT ...
Dẫn một đám bạn học về , thấy một phụ nữ ăn mặc lôi thôi , áo quần xộc xệch , đang loay hoay với công việc giặt giũ ở cái giếng trước nhà . Nó nắm tay kéo đám bạn đi thẳng vô phía trong .
Có đứa lễ phép muốn dừng lại chào hỏi , nó ra hiệu bằng tay khỏi cần ?
Đang loay hoay với mớ đồ của cô con gái học cấp 3 . Tai bà ấy lắng nghe tiếng cô con gái và đám bạn của nó trong nhà :
-Bà nào vậy Liên ? Sao mày không cho tụi tao chào bà cụ !?
-Bà giúp việc nhà tao đó , khỏi cần chào làm gì ?-Nó bực bội trả lời .
Ngoài này , mẹ nó cắn răng vò mạnh chiếc áo dài của nó . Có hai giọt nước mắt sắp rơi trên khuôn mặt già trước tuổi của bà ấy. Những giọt nước long lanh , phản chiếu ánh sáng chói chang của nắng , của thau nước giặt , và sự hờn tủi , bất hạnh của cuộc đời bà .
(Lê quang Luận). Sài Gòn , 18/03/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét