Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

NIỀM VUI BẤT NGỜ MÙNG 4 TẾT...


     Trưa ngày mùng 4 , lúc đang ngủ bỗng điện thoại réo :
     -Reng , reng , reng...A lô , xin lỗi ai vậy ?
     -À ! Là mình đây , hồi sáng có call cho anh rồi đó !?
     -Aha ! Là anh hả ? Anh đi đến đâu rồi ?
     -Tôi đang đứng ngay đường Cao Lỗ , gần Văn phòng Viễn thông Quân đội gì đây nè ?
     -Ồ ! Anh vô một đoạn nữa là đến nhà tôi , có tấm bảng Net Tỷ may đó anh . Tôi sẽ đón ạ !
     -Vâng ! Chào anh .
     Tôi đã tiếp anh tại trước thềm nhà (vì nhà tôi không có chỗ ) . Anh là một người bạn Việt nam trên facebook của tôi nhưng mang Quốc tịch Bỉ .
     Sau vài câu chuyện trò được biết anh là lớp đàn anh của tôi ở trường Lasan Đà lạt trước đây và đã định cư ở Bỉ từ rất lâu . Qua facebook , anh biết câu chuyện của cha con anh Ngọc và ngỏ ý muốn ghé thăm .
     Tôi và anh với một cô bạn của anh nữa đã ghé thăm gia đình anh Ngọc vào chiều hôm nay . Một buổi chiều mùng 4 Tết . Anh đã đến thăm và trao quà tết (lì xì) cho hai cháu nhỏ và động viên anh Ngọc cố gắng vượt qua hoàn cảnh khó khăn này !
     Tôi thật sự vui mừng vì thấy được trong cuộc sống này có rất nhiều những tấm lòng nhân ái . Và tôi cũng thật sự vui và tự hào vì mình đã có những người bạn ảo trên facebook nhưng lại hiện hữu sờ sờ bằng xương bằng thịt và có chung một mục đích là chia sẻ tinh thần và vật chất cho những cảnh đời bất hạnh quanh cuộc sống của chúng ta . 
     Cám ơn anh chị rất nhiều !
(Lê quang Luận) Sài gòn , 22/02/2015-mùng 4 Tết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét