Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015

MƯA ...

      MƯA...
      Cứ mỗi khi trời mưa . chúng ta lại có cảm giác buồn buồn thật khó tả . Ngồi trong nhà hay trong một quán cà phê . Lặng lẽ nhìn những bong bóng nước sinh ra rồi vỡ tan tành trong thoáng chốc . Tai lắng nghe tiếng mưa rơi đều rào rạt hay tí tách trên mái tôn . Chúng ta lại thấy sự vô thường trong cuộc sống .
      Trời mưa , chúng ta thấy mọi sinh hoạt như chậm lại . Phố xá buồn tênh . Không còn thấy cảnh náo nức , đua chen hối hả của dòng đời . Và chính những lúc như vậy Chúng ta nhìn cuộc sống với lòng bao dung hơn .
      Mưa để thi nhân thả trôi những nỗi niềm và dòng cảm xúc . Để mọi người lắng đọng tâm hồn và để tình yêu chớm nở .
Mưa để anh và em được sưởi ấm và tan quyện vào nhau trong một niềm xúc cảm mơ hồ nhưng tràn trề hạnh phúc . Và mưa , để chúng ta được có nhau khi thế giới không tồn tại , dù quãng thời gian đó chỉ tính bằng chiều dài của một cơn mưa .... Có phải thế không em !?....
Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong kín đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận
Mình dựa vào nhau cho thuyền ghé bến
Sưởi ấm đời nhau bằng những môi hôn
Mình cầm tay nhau nghe tình dâng sóng nổi
Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng tiếc mùa xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc
Anh vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay cho ngọc sát kề môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
Và bên em tiếng đời đi rất vội
Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt
Trời không mưa em có lạy trời mưa
Anh vẫn xin mưa phong kín đường về
Anh nhớ suốt đời mưa tháng sáu
THÁNG SÁU TRỜI MƯA ...
(Thơ:Nguyên Sa , nhạc:Hoàng thanh Tâm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét