SỰ TÍCH HẬU LẠC HỒNG.
MA QUỶ LỘNG HÀNH, RỒNG TIÊN ĐÁO XỨ.
Chuyện kể rằng hồi đó nước Lạc Việt có chàng Lạc Long Quân tài ba xuất chúng, gốc Rồng. Tình cờ gặp nàng con gái xinh đẹp của vua Đế Lai tên là Âu Cơ từ phương Bắc xuống phương Nam ghé chơi. Kết mô đen nàng có gốc gác là tiên nữ nên xin được kết hôn. Nàng thấy chàng Lạc khỏe mạnh và uy dũng quá nên đồng ý làm vợ cái rẹt.
Từ đó Lạc Long Quân ở với Âu Cơ được ít lâu thì Âu Cơ có mang, sinh ra một cái bọc. Sau bảy ngày cái bọc nở ra một trăm quả trứng. Mỗi trứng nở ra một người con trai. Trăm người con trai đó lớn lên như thổi, tất cả đều xinh đẹp khoẻ mạnh và thông minh tuyệt vời.
Hàng chục năm trôi qua, Lạc Long Quân sống đầm ấm bên cạnh đàn con, nhưng lòng vẫn nhớ thủy phủ. Một hôm Lạc Long Quân từ giã Âu Cơ và đàn con, hóa làm một con rồng vụt bay lên mây, bay về biển cả. Âu Cơ và đàn con muốn theo Lạc Long Quân, nhưng không đi được, buồn bã ở lại trên núi. Hết ngày này qua ngày khác, họ mỏi mắt trông chờ mà vẫn biền biệt tăm hơi. Không thấy Lạc Long Quân trở về, nhớ chồng quá, Âu Cơ đứng trên ngọn núi cao hướng về biển Ðông lên tiếng gọi: "Bố nó ơi! Sao không về để mẹ con chúng tôi sầu khổ thế này".
Lạc Long Quân trở về tức khắc. Âu Cơ trách chồng:
- Thiếp vốn sinh trưởng ở núi cao, động lớn, ăn ở với chàng sinh được trăm trai, thế mà chàng nỡ lòng bỏ đi, để mặc con thiếp sống bơ vơ khổ não.
Lạc Long Quân nói:
- Ta là loài rồng, nàng là giống tiên, khó ở với nhau lâu dài. Nay ta đem năm mươi con về miền biển, còn nàng đem năm mươi con về miền núi, chia nhau trị vì các nơi, kẻ lên núi, người xuống biển, nếu gặp sự nguy hiểm thì báo cho nhau biết, cứu giúp lẫn nhau, đừng có quên.
- Thiếp vốn sinh trưởng ở núi cao, động lớn, ăn ở với chàng sinh được trăm trai, thế mà chàng nỡ lòng bỏ đi, để mặc con thiếp sống bơ vơ khổ não.
Lạc Long Quân nói:
- Ta là loài rồng, nàng là giống tiên, khó ở với nhau lâu dài. Nay ta đem năm mươi con về miền biển, còn nàng đem năm mươi con về miền núi, chia nhau trị vì các nơi, kẻ lên núi, người xuống biển, nếu gặp sự nguy hiểm thì báo cho nhau biết, cứu giúp lẫn nhau, đừng có quên.
Mọi chuyện sau đó diễn ra êm đẹp. Đám con theo mẹ Âu Cơ lên rừng phát nương làm rẫy sau đó sinh ra con đàn cháu đống bình an. Còn đám con theo cha rồng Lạc Long Quân xuống biển sinh sống bằng nghề đánh cá nên cuộc sống no đủ và hạnh phúc. Sau bao nhiêu năm cả hai phía không có việc gì lớn xảy ra nên cũng không email hay thư từ liên lạc gì.
Mãi cho đến năm Đinh Dậu, bỗng nhiên hai bên cùng gửi Mail cầu cứu tới tấp. Đám con sống dưới biển thì viết thư xin được lên rừng núi để chung sống cho có anh có em vì dưới biển bị con yêu quái Tập Cặn Bã tác oai tác quái sai đệ tử đâm húc tàu thuyền, cướp giết ngư dân đánh bắt xa bờ. Còn trong bờ thì bị con mãng xà khổng lồ Formosa tu luyện lâu năm thành tinh, suốt ngày khè xả độc tố xuống biển làm cá tôm chết sạch sành sanh. Riêng còn chút đất đai canh tác thì bị bọn đầy tớ tranh giành cướp chiếm xây dựng sân golf và khách sạn 5 sao hết rồi. Hiện tình bây giờ 50 mươi anh em dưới này sống không ra sống, chết không ra chết, đói khổ trăm bề.
Bắt được email của 50 anh em dưới biển, 50 anh em trên rừng buồn bã ngữa mặt lên trời chữi thề, rồi tức tốc rép lai xuống ngay cho 50 anh em dưới biển, nội dung Mail như sau:
- Bà mẹ tụi nó, tụi tao trên này cũng có thua gì bọn bay dưới đó đâu? Mấy năm nay gắng gồng mình mà sống chứ bọn yêu quái"Lâm tặc rừng xanh"cấu kết với bọn"Khỉ đột Trường Sơn"chặt đốn trụi lủi cây rừng bán ăn sạch sẽ, biến rừng già rừng trẻ thành đồi trọc hết rồi. Đã vậy, mới vài năm lại đây, đất đai còn bị con quỷ"Bô xít"cạp ăn xả ra đầy độc tố đến nỗi bây giờ sống dỡ chết dỡ định theo cha Lạc xuống biển sinh sống mà gặp phải sự cố như vầy thì tính làm sao đây? Thôi thì các anh em dưới đó liệu mà tính, còn ở trên này có lẽ sẽ xin từ chức"ông chủ"để xuất khẩu qua Lào, Cam và Thái Lan xin làm cu li, đầy tớ cho họ kiếm sống qua ngày.
Nhận được Mail của 50 anh em trên núi xong, 50 anh em dưới biển ôm nhau khóc nức nở 7 ngày 7 đêm. Cuối cùng họ cũng quyết định vượt biển chạy qua Nhật, Sing, Hàn, TQ...xin làm ôsin và hành nghề bán trôn nuôi miệng cho nó lành.
Thời mạt pháp ma quỷ lộng hành dữ dội, rồng tiên đành bỏ xứ tha phương cầu thực ở nước ngoài, kết thúc lịch sử mấy ngàn năm vàng son rực rỡ của nước Lạc Việt.
Cóc Tía
P/s: Ảnh lượm trên mạng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét