Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

NĂNG LỰC VÀ TRÍ "TỆ"

                               (Ảnh MH: Nguồn internet)
NĂNG LỰC VÀ TRÍ "TỆ"
      Cóc có thằng bạn học khá thân. Hôm cả nhóm họp mặt để chia tay một cô bạn cùng lớp sắp sửa qua xứ giãy chết. Trong lúc trà dư tửu hậu, Cóc đang nóng máu chó đề cập đến nhiều vấn đề thời sự nóng bỏng của đất nước, nhất là vụ đang xảy ra ở Đồng Tâm, Mỹ Đức, HN. Bỗng nhiên hắn gào lên:
      - Mày quan tâm làm con mẹ gì đến chuyện xã hội cho mệt xác. Đm rảnh háng dữ!
      Không ngạc nhiên, chỉ nhìn tụi bạn rồi cười, cất tiếng định tranh luận:
      - Nếu ai cũng nghĩ như mày thì...
      Chưa kịp nói hết câu hắn đã nhảy vô họng:
      - Thì sao? Mày làm cái con c...gì được tụi cộng sản không? Lo ăn chơi phần mình cho nó xong đi!
      Há há...nếu ai cũng như hắn thì sao nhỉ? Nghĩ cũng tức thiệt, tụi cs mà nghe thằng này nói như vậy chắc sướng rên.
      Định nói và phân tích với hắn nhiều lắm, như mấy vụ án ấu dâm, chuyện đầu độc biển của Formosa, chuyện dân oan, chuyện cướp đất, chuyện thực phẩm bẩn, chuyện tàu khựa lấn chiếm biển đảo hiếp đáp ngư dân tràn vào vn sống và hoàn hoành như vùng đất này là của ông cố nội của chúng để lại...và 1001 câu chuyện trái tai gai mắt khác đang xảy ra như cơm bữa ở đất nước này.
      Định nói, hắn cũng có con gái còn nhỏ, hắn cũng ăn cá biển và hàng ngày vẫn tọng vô bụng là bao nhiêu thứ mà nguồn gốc của nó không ai có thể khẳng định độc hay không. Cha mẹ hắn cũng để lại cho hắn một mảnh vườn của thừa tự dưới quê, nhỡ ai đó mượn tạm để quy hoạch rồi bù cho vài xu thì sao nhỉ?
      Chỉ dự định nói, nhưng vì hắn là thằng bạn thân và cũng là một người dân bình thường như bao con người khác, biết tính của hắn xưa giờ là thế, nên thôi. Mà nghĩ cho cùng, ở cái đất nước này vẫn còn đó biết bao nhiêu những văn nhân chí sĩ, những trí thức yêu nước, thậm chí có nhiều người dân miền Nam đã từng sống qua 2 thời kỳ chiến tranh và hòa bình, nhưng họ chán nản không muốn hoặc không dám nói. Họ sống bàng quan thời cuộc, cúi đầu chịu trận như hắn, mặc dù họ cũng rất bất bình và căm giận.
      Ở cái xứ sở này có hàng triệu người đồng quan điểm và cùng thái độ sống như hắn, chỉ tới khi nào đụng chuyện đến bản thân thì lúc đó họ mới gào thét lên như những thằng điên, nhưng rồi mọi sự đã muộn màng.
      Cóc nghe câu nói của ai đó: "Con người mất 2 năm để học nói nhưng phải mất đến 60 năm để học cách im lặng. Nói là một loại năng lực. Im lặng là một loại trí tuệ". Tuy nhiên khi nào nên im lặng và khi nào nên nói lại là một vấn đề khác.
      Thôi thì, hắn không có năng lực thì cứ để hắn làm người trí tệ cho rồi, chấp làm gì sự im lặng thông tuệ của người đã chết!
Cóc Tía

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét