Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

KHÔN NGOAN HAY HÈN NHÁT...

                                 (Ảnh MH: Nguồn internet)
KHÔN NGOAN HAY HÈN NHÁT...
       Tôi có cô bạn học từ thời phổ thông , sau hơn 30 năm mới gặp lại giữa đất Sài Gòn . Họp lại cùng vài bạn khác nữa cũng lưu lạc vô đây . Tay bắt , mặt mừng ...nói cười vui vẻ . Kết bạn Facebook và thỉnh thoảng ngồi lại với nhau trong quán xá , ôn chuyện cũ xưa .
       Bẵng đi thời gian , tôi không thấy cô ta đâu nữa trên fb . Vừa rồi , nhận được cú phone của cô ấy hẹn họp mặt chia tay vì cô ta sắp định cư ở Mỹ . Sẵn trớn hỏi :
       - Ủa ? Lâu nay đi đâu mà tui thấy mất tiêu , còn lock tui trên fb nữa . Tui có làm gì bạn buồn không ?...
       Đầu dây bên kia là tiếng cười hơi gượng gạo và trả lời :
       - À...không có gì đâu bạn . Chỉ là mình không muốn đọc hay nghe chuyện liên quan đến chính trị nên mình lock ? Sorry bạn nha ?...
       Mình nghĩ ? Trời ! Nếu không thích chính trị thì đừng đọc , đừng like , đừng còm ... đâu có ai cấm ? Sao lại lock nhau ?
       Nghĩ vậy , nhưng không nói . Mình chỉ cười nói cho qua chuyện :
       - Ha..ha..ồ ! Vậy à ?....
       Lại có thằng bạn học trong này . Nhìn tướng tá và phong cách cũng dữ dằn , trượng phu lắm . Hắn làm ăn giàu có mà cũng khá trân quý bạn bè . Có hôm ngoài lai rai trong quán với vài thằng bạn học khác . Có đứa bàn đến chuyện thế sự , nó vung tay gặt phắt rồi nói :
       - Kệ mẹ nó đi , đất nước này "thúi quắc" cả rồi . Quan tâm đến chính trị làm đéo gì cho mệt xác ?...
       Cũng có mấy người anh khá thân cùng quê . Sau này họ rất thành công , có người học hàm học vị rất cao . Gặp gỡ vui vẻ ngoài đời cũng như giao lưu kết nối fb một thời gian . Bỗng thấy họ im bặt , tuy mình vẫn thường xuyên kết nối ? Nghĩ : Rồi ! Lại chuyện... sợ liên quan đến chính trị ?..haha...
       Và...có lẽ điều tệ hại nhất đến với tôi là sự im lặng của một người tôi hết mực yêu thương và trân quý . Cô ta đã nói rằng tôi quá "huyên thuyên"và bị "tửng"...rồi kết thúc cuộc tình trong im lặng .
       Còn một số khác nữa , những người thân ruột thịt , những bạn bè thân quen ...họ lo lắng , sợ sệt và ái ngại cho tôi qua vài lời khuyên hoặc sự im lặng quan sát .
      Tôi hiểu tất cả điều đó một cách sâu sắc rằng : Một số sợ hệ lụy cho bản thân họ . Một số vì quan tâm và lo lắng cho tôi . Một số có thể là do tình yêu chân thành họ dành cho tôi và lo sợ chuyện không may xảy đến với tôi .
       Thật lòng , đối với tôi , ai là bạn bè của tôi , tôi cũng đều trân quý cả . Suy nghĩ của họ cũng giống như hàng triệu người khác đang sống trên quê hương mình . Tâm lý bất an trước sự trấn áp , chụp mũ của những người thừa hành pháp luật trong một nền pháp quyền còn nhiều bất cập , để bảo vệ chế độ ... thì điều lo sợ của họ là khó tránh khỏi . Chính tâm lý đó khiến họ câm lặng , cúi đầu và làm ngơ trước nhiều vấn đề bức xúc cần thay đổi , dù họ vẫn biết : Sự "hèn nhát" điều đó sẽ không mang lại hạnh phúc và sự phát triển bền vững cho đất nước chúng ta . Tôi biết có rất nhiều người tự hào cho rằng : Trong giai đoạn hiện nay : "Im lặng" chính là sự khôn ngoan và tinh quái của họ ....
       Chính sự nhập nhằng giữa khái niệm chính trị và phản biện đã làm mọi người không dám cất lên tiếng nói từ chính lương tâm của mình . Họ rút vào chiếc vỏ ốc vì nghĩ là an toàn và họ như con cừu non chỉ biết đi thẳng chứ không có quyền ngó ngang , ngó ngữa ?...
        Đối với suy nghĩ và quan niệm của tôi . Nói lên chính kiến trước một hiện tượng , một vấn đề mang tầm vóc dù nhỏ hay to lớn của xã hội dưới góc nhìn mang tính nhân bản . Thì đó là tiếng nói phản biện , để nếu không thể thay đổi thì cũng đánh động lương tâm của mọi người , từ đó may ra góp một viên đá cuội nhỏ nhoi trên đại lộ thênh thang tri thức , dẫn đến sự công bằng và bác ái . Tôi tuyệt đối không khích bác , chửi rủa hay vu khống nhằm kích động số đông để gây bạo loạn ...thì đó không phải là chính trị ....
       Có một số vấn đề liên quan đến vận mệnh đất nước , đến an nguy của tổ quốc trước sự xâm lăng của ngoại xâm , thì chúng ta nên nói lên tiếng nói của mình , để phản đối hành vi xâm lược , hay hành động bạo tàn của chúng trước những ngư dân ...Điều đó sẽ có lợi cho đất nước chúng ta trước dư luận và sự quan tâm của quốc tế . Đó là chính trị !
       Nếu chúng ta vì sợ sệt trước một tổ chức chính trị nào đó với quan niệm việc nước có Chính phủ lo ...thì rõ ràng chúng ta đang bàng quan với thời cuộc vì sự no ấm hiện tại của chính mình , mà nguy cơ người Việt học tiếng Tàu , quốc tịch China gốc VN trong một tương lai không xa lắm . Nhìn nhận thực tế chúng ta thấy có một âm mưu đồng hóa nào đó đang hình thành sẽ xóa sổ Việt Nam của chúng ta như Tây Tạng , Tân Cương , Nội Mông...Thảm cảnh đó chỉ có thể rơi vào đầu của con cháu chúng ta , thì khi đó ?...Liệu chúng ta có vui vẻ yên lòng ngậm cười nơi chín suối hay không ?...
       Tôi không dám tự hào là một người yêu nước ? Tôi cũng không thích hô những khẩu hiệu sáo rỗng ? Nhưng tôi dám tự hào là người con của đất nước Việt Nam với bề dày lịch sử 4 ngàn năm chống ngoại xâm . Tự hào là người Việt Nam máu đỏ da vàng với truyền thống thích sống hòa bình nhưng không thiếu tinh thần anh dũng , bất khuất và không bao giờ khuất phục trước hung tàn và bạo ngược của giặc ngoại xâm . Tự hào là người con của một dân tộc mà sự thông minh , cần cù , chịu thương chịu khó , sẵn sàng đối đầu trước mọi nghịch cảnh .
       Nếu các bạn có cùng suy nghĩ như tôi , thì các bạn hãy cởi bỏ chiếc áo giáp mỏng manh bảo vệ sự hèn nhát của mình . Đọc và tìm hiểu để thấy rằng nguy cơ âm mưu về sự đồng hóa của giặc Tàu là hoàn toàn có cơ sở. Từ đó có thái độ và hành động vì một tương lai của đất nước Rồng đã bị tước đoạt và đánh rơi mất trong quá khứ của mình !...
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 06/11/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét