CẢM XÚC HOÀNG HÔN...
Mình rất thích ngắm cảnh hoàng hôn . Không biết từ khi nào mình bỗng dưng có sở thích ấy , mình không nhớ rõ ?...
Con người ta khi bước chân vào đời , tuổi trẻ và niềm say mê chinh phục bản thân và thế giới chung quanh đã chiếm trọn hết thời gian để mộng mơ lãng đãng , để nhìn ngắm đất trời với bao nỗi suy tư ?...Cho đến một lúc nào đó bạn chịu dừng bước để cảm xúc dâng trào trước vẻ đẹp huyền bí pha lẫn tuyệt vọng của một buổi hoàng hôn ...thì có lẽ lúc ấy bạn đã bắt đầu bước qua sườn dốc của cuộc đời ...
Sở thích về cái khoảnh khắc ấy còn tuỳ theo cá tính , ý chí , sự nổ lực và mức độ thành công của mỗi người chứ không chỉ phụ thuộc vào tuổi tác . Với mình , thì suy nghĩ như vậy ?...
Buổi hoàng hôn của đất trời mỗi lúc , mỗi nơi , mỗi mùa ...có nét đẹp khác nhau tuỳ theo tâm trạng lúc thưởng thức của mỗi người , nhưng hầu hết cảm giác vào thời điểm ấy đều gieo vào lòng của chúng ta một nỗi buồn man mác không tên khác nhau thật khó có thể diễn tả bằng lời ...Vì thế , hoàng hôn luôn mang nhiều bí ẩn ...
Đã từng ngắm rất nhiều buổi hoàng hôn , từ thực tế cho đến những bức ảnh được chụp lại đăng tải trên mạng Internet hay tạp chí bên ngoài . Nhưng với tôi , bức ảnh dưới đây miêu tả hoàng hôn trên một vùng cao thật đẹp và đầy xúc động . Khoảnh khắc cuối cùng của một ngày được thể hiện bằng những tia sáng hiếm hoi chiếu từ khoảng không chật hẹp của đám mây đen , bóng những người bản xứ nhặt củi trở về đổ dài trên vùng rừng núi âm u ...đã tạo cho mình cảm giác về sự hữu hạn của một kiếp người sống trong tăm tối , u buồn . Có một niềm thương cảm nào đó đang trổi dậy...
À mà chỉ là cảm xúc cá nhân của mình thôi các bạn ....
(Lê quang Luận) Sài Gòn , 26/10/2015
P/s: Bức ảnh lượm trên fb của một người mà mình tìm chưa ra tác giả .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét