(Ảnh MH: Nguồn internet)
NHỮNG CON BỒ CÂU TRẮNG BÍ ẨN...?
Trong cánh tài xế thời ba tôi hay ngay cả thời nay cũng vậy ? Họ thường kháo nhau những câu chuyện quái gỡ không thể giải thích được trong các vụ gây ra tai nạn chết người . Đó là trạng thái lơ mơ khi đang lái xe trong những thời điểm giữa Ngọ hoặc về khuya khoảng 1 đến 2 giờ sáng , trên những cung đường vẫn thường xảy ra tai nạn chết người . Mà khi gây ra tai nạn , bản thân tài xế cũng không hiểu vì sao ? Lại một câu chuyện có thật tôi xin kể ra đây cho các bạn cùng nghe .
Câu chuyện xảy ra vào một ngày nắng nóng , sau Tết Nguyên đán đã khá lâu . Ông vốn là một người tài xế già từng trải . Tính đến thời điểm xảy ra câu chuyện bất ngờ này ? Có lẽ ông đã ngồi sau vô lăng các loại xe dễ đến hơn 30 năm . Ông nổi tiếng là một tài xế cẩn thận nhất trong xí nghiệp vận tải hành khách tỉnh Gia lai qua hai chế độ . Chưa có lần nào ông để xảy ra tai nạn nghiêm trọng trong nghề nghiệp lái xe của mình . Một nghề nghiệp vất vả và mang nhiều rủi ro .
Ấy vậy mà tai họa đã giáng lên đầu của ông vào một ngày nắng , khi ông cố tình né tránh một sinh vật vô tội tượng trưng cho hòa bình : Chim Bồ câu trắng .
******************************************************************************
Sáng hôm ấy , một buổi sáng tháng giêng , trời xanh trong không một gợn mây . Tầm hơn 9 giờ , chiếc xe tải của ông ta đã bốc đầy hàng nông sản và xuất phát ra khỏi cổng kho hàng của công ty Xuất nhập khẩu Gia lai - xã Trà bá sau khi đã lấy lệnh đầy đủ . Chiếc xe của ông ta rẽ về hướng QL 19 xuống Cảng Quy Nhơn .
Ông ta và anh phụ lái trẻ măng trạng thái rất vui vẻ . Cả hai đã có những ngày Tết ấm áp bên người thân . Đây là chuyến hàng đầu tiên của năm mới .
Trong chuyến đi , ông ta đã kể cho anh phụ xe những chuyện vui buồn trong đời tài xế của mình . Ông ta kể về những chuyến đi xa , chở hàng nặng ra tận Lạng Sơn hay tận cửa khẩu Tân thanh giáp Trung Quốc ...về những tình huống hỏng hóc xe cộ , nằm đường , nằm sá . Về những ngày lụt lội ở Miền Trung phải nằm dài ngày ăn mì tôm chờ nước rút ..Và về những tình huống nguy hiểm khác nhau mà những ai có thâm niên lái xe như ông , đều ít nhất một đôi lần va vấp . Phần mình , ông tự hào nói như dạy dỗ :
-Mày biết không ? Làm tài xế không nói trước được chuyện gì ? Ngoài chuyện tay nghề giỏi mình phải cẩn thận ngay cả trong những tình huống tưởng như an toàn ? Và trên hết , mình phải có cái tâm trước đã ? Đi trên đường cố gắng hạn chế tối đa những trường hợp cố tình cán chết gà vịt , chó mèo ..chẳng may băng qua đường . Tao tự hào lái xe đã 30 năm nay , chưa hề gây ra tai nạn dù nhỏ và cũng chưa hề cán phải một con vật nuôi nào ? Ngoại trừ gặp phải rắn rết băng qua đường bất ngờ thì đành chịu ?
-Mày biết không ? Làm tài xế không nói trước được chuyện gì ? Ngoài chuyện tay nghề giỏi mình phải cẩn thận ngay cả trong những tình huống tưởng như an toàn ? Và trên hết , mình phải có cái tâm trước đã ? Đi trên đường cố gắng hạn chế tối đa những trường hợp cố tình cán chết gà vịt , chó mèo ..chẳng may băng qua đường . Tao tự hào lái xe đã 30 năm nay , chưa hề gây ra tai nạn dù nhỏ và cũng chưa hề cán phải một con vật nuôi nào ? Ngoại trừ gặp phải rắn rết băng qua đường bất ngờ thì đành chịu ?
Nghĩ một chút , đôi mắt lim dim như đang hồi tưởng lại những chuyện đã qua . Ông chậm rãi tiếp lời :
-Mình đạo Phật . Tất cả những sinh linh sống trên đời này , trong tiền kiếp có thể cũng là con người . Cũng có thể là ông , là bà , là cha , là mẹ....của mình . Nên mình phải cẩn trọng và trân quý những sinh linh bé nhỏ ấy , hiểu không ?
-Mình đạo Phật . Tất cả những sinh linh sống trên đời này , trong tiền kiếp có thể cũng là con người . Cũng có thể là ông , là bà , là cha , là mẹ....của mình . Nên mình phải cẩn trọng và trân quý những sinh linh bé nhỏ ấy , hiểu không ?
Giọng đều đều của ông ta cất lên vừa như dạy dỗ anh phụ lái non trẻ vừa như nhắc nhở chính mình .
Chiếc xe chở nặng và chạy với tốc độ đều đều . Thoáng chốc đã sắp vô đến thị trấn An khê . Lúc bấy giờ khoảng 12 giờ trưa , trời nắng gắt . Mặt đường loang loáng hơi nóng bốc lên trên mặt nhựa đường và nhìn từ xa ảo ảnh tạo ra như những vũng nước lấp lánh từ xa . Ông dự định hai thầy trò sẽ nghĩ chân dùng cơm trưa tại quán Núi đá , một quán cơm khá ngon phía ngoài thị trấn một chút mà cánh tài xế hay dừng .
Lúc xe bắt đầu vào Thị trấn , cách chiếc cầu Sông Ba khoảng vài trăm mét . Đường sá giữa trưa nắng , vắng tanh . Hai bên đường hàng quán thưa thớt khách . Đang chạy ngon trớn bỗng cách đầu xe độ 100 mét ông nhìn thấy một cặp bồ câu trắng đang nhặt thức ăn giữa đường , hơi lệch về phía len ngược chiều . Ông rà thắng và hãm tốc độ . Cả hai thầy trò thấy rất rõ lúc ấy trên đường không có ai ngoài hai con bồ câu trắng . Vậy mà lúc chiếc xe đang trờ tới , bỗng nhiên hai con bồ câu gật gù lao ra len đường ông đang chạy . Ông vội vã đánh tay lái một chút vào phía trong . Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó ? Tai của ông nghe tiếng la thất thanh của những người ngồi trong quán ăn hai bên đường , cùng với tiếng động khô khốc vang lên . Ông hoảng hồn đạp thắng , chiếc xe chồm lên và ông cảm giác thấy rõ chiếc lốp xe đang cán lên một vật rắn kêu rôm rốp , cùng với tiếng rít của lốp xe chà trên đường nhựa nóng .
Thằng phụ lái lúc này nét mặt hốt hoảng tái mét chồm ra cửa sổ xe bên phụ và quay vào trong thốt lên :
-Chết rồi chú ơi ? Xe mình cán chết người rồi !
-Chết rồi chú ơi ? Xe mình cán chết người rồi !
Tai ông nghe giọng của thằng phụ xe vang lên , ngân nga như tiếng ê cô vọng lại từ cõi âm ty nào . Phản xạ một cách vô thức , ông ta tấp xe vô lề đường , mở bung cánh cửa và vùng chạy như thằng điên qua chiếc cầu Sông Ba dẫn vào Thị trấn và không dám quay đầu nhìn lại chuyện gì đã xảy ra , vì bản năng của một tài xế dày dạn kinh nghiệm ? Ông biết , ông đã gây ra chuyện gì ?
(Ảnh MH: Nguồn internet)
Mãi đến sau này , sau khi mọi chuyện đã được dàn xếp ổn thỏa . Ông biết được trong khoảnh khắc đánh tay lái tránh hai con bồ câu trắng , là lúc chiếc xe của ông đâm vào hai người đàn bà măc áo bà ba trắng , dắt theo chiếc xe đạp đang đi phía trong . Hai người đàn bà đã chết cùng chiếc xe đạp nát bấy dưới bánh xe của chiếc xe tải nặng vào đúng giờ Ngọ (12 giờ trưa) .
Ông đã bỏ nghề sau tai nạn đó . Nhưng có một điều mà mãi đến sau này , ông không thể nào hiểu nổi ? Hai người đàn bà đó ở đâu ra khi chính mắt ông và thằng phụ xe trẻ măng ngồi bên phụ không hề trông thấy .
Và...ông còn biết được một thông tin ly kỳ khác . Hai người đàn bà bị tai nạn hôm đó , vừa đi ăn đám giỗ của một gia đình có hai người con gái , đã chết trong một tai nạn giao thông cách đó mấy năm . Và cũng bị ngay chính cung đường mà ông mới gây ra tai nạn thương tâm hôm nào !?...
(Lê Quang Luận) Sài Gòn , 17/05/2015
(Ảnh MH: Nguồn internet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét