Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

RỒI NHƯ ĐÁ NGÂY NGÔ...


LÝ SỰ CÙN...
      Lắm khi trong cuộc sống hiện tại ta vẫn nghĩ : Nó chỉ là một giấc mơ qua mà thôi ...Cứ vui vẻ mà sống ! Thế nhưng , giữa lý trí và tình cảm luôn là hai thái cực đối nghịch nhau . Chúng luôn tồn tại song song trong con người của mình . Vậy mới nói ?
      Trong giấc ngủ mê ? Có lúc ta thấy cuộc đời là trăng thanh gió mát , là hoa nở, chim ca , là tình yêu nồng nàn là hạnh phúc mênh mang... Nhưng cũng có khi giấc mơ là sa mạc hoang tàn , là cát nóng , là nguy hiểm rình rập , là nỗi cô đơn và sự sợ hãi không cùng !?...
      Vậy mà có mấy ai vượt qua được cảm giác chông chênh đó đâu ? Ta vẫn cứ luôn ngây ngô tìm kiếm và tin tưởng vào sự vĩnh cửu của hạnh phúc và viên mãn . Mà đến một lúc nào đó ta mới vở lẻ ra rằng tất cả điều huyễn hoặc đó chỉ thoáng qua trong chốc lát . Rồi ta lại quay về sự cô đơn của chính mình .
      Suy cho cùng , ta chỉ là viên đá ngây ngô giữa đất trời cao rộng .
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em
Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng
Ngày nào vừa đi lạnh lùng bước chân
Đôi khi thấy trong gió bay lời em nói
Đôi khi thấy trên lá cây ngày em đã xa tôi
Đôi khi nắng trên phố xưa làm tôi nhớ
Đôi khi có mưa giữa khuya hồn tôi bỗng vu vơ...
Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi
Từng ngày tình đến thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi một vùng vắng yên
Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối
Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho
Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô...
RỒI NHƯ ĐÁ NGÂY NGÔ...
(TCS)
http://mp3.zing.vn/…/Roi-nhu-da-ngay-ngo-Khan…/IWZBADE6.html
(Lê quang Luận) . Sài gòn , 05/04/2015



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét