Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

GIÁ TRỊ CỦA MỘT THẰNG CON NÍT…

                                          (Photo: Nguồn Internet)
GIÁ TRỊ CỦA MỘT THẰNG CON NÍT…
      Ngày xưa , khi còn ngồi trên ghế của Trường Lương thực , Thực Phẩm Đà Nẳng . Tôi có một thằng bạn thân học sau một khóa .
      Sau khi ra trường , mỗi thằng mỗi ngả . Hầu hết ai cũng lập gia đình sớm và lo cho sự nghiệp của họ . Còn nó ? Dù rất thành công trên con đường sự nghiệp , nhưng vẫn một mình vùng vẫy .
      Tất nhiên , nó cũng đã qua rất nhiều mối tình , nhưng rốt cục chẳng đi đến đâu cả ?
      Trong vô số cuộc tình nó đã trải qua , gom lại chỉ có ba mối tình mà theo nó rất đáng chú ý , nó kể lại :
      -Người đầu tiên tao quen là một cô bé rất dễ thương nhỏ hơn 4 tuổi . Cô ấy là con gái của một nhà rất có tiếng tăm ở TP Đà nẵng , nhà mở quán Cà phê rất đẹp ở đường Phan châu Trinh . Nhà cô ấy thuộc dạng thời thượng lúc bấy giờ , có nghĩa là sống thoáng , cô ấy rất mê nhảy đầm và rất yêu tao .       Cuộc tình này kéo dài được 5-6 năm thì chấm dứt . Mọi nỗ lực của tao đều vô nghĩa . cả nhà tao ai cũng không đồng ý vì cho rằng : Cô ta và cả nhà sống” Tây” quá , không phù hợp với cách sống ở nhà . Nói chung cả nhà không thích : gái nhảy ! Cô ta đã rất buồn và chia tay tao , qua Mỹ rồi .
      Giọng của nó trầm xuống , ánh mắt nhìn xa xăm như đang sống lại những năm tháng cũ thời bao cấp . Nó rít một hơi thuốc rồi kể tiếp :
      -Sau này vô Sài Gòn , tao thành công rực rỡ , thời của Nguyễn văn mười Hai , chắc mày nhớ !?...
      -Tao biết ! – Tôi trả lời cho qua chuyện .
      -Có nhiều dịp về thăm nhà , tao tình cờ quen một cô bé là sinh viên Trường cao Đẳng Ngoại ngữ Đà nẵng . Có thể nói cô này quá đẹp , nghe đâu là hoa khôi của trường lúc bấy giờ . Quen , rồi hẹn hò được hơn một năm . Hôm đó tao dẫn cô ấy về nhà để ra mắt gia đình . Tao thật sự rất thất vọng ở chỗ , tao thấy cô ta quan tâm đến cái biệt thự của ba má tao hơn là các thành viên trong gia đình tao . Vậy là tao chia tay , không cần đến ý kiến của ông bà già , anh trai và mấy bà chị !?
      Nó cười buồn , rồi tiếp lời :
      -Có sống lâu mới biết , có yêu nhiều mới thấy ? Quả thật càng lớn , càng khó kiếm một nửa của mình !
      Câu chuyện chỉ tới đó , bẵng đi một thời gian khá lâu , cũng độ 5 năm sau . Nghe nói nó đã về Đà nẵng ở hẳn và mở Nhà hàng lớn tại Ngôi biệt thự của nó . Nó cũng đã có vợ và một đứa con trai . Thôi thì tôi cũng mừng cho nó .
      Có dịp tôi lại ghé thăm nó , sau vài ly bia tại một bàn nơi góc khuất của nhà hàng của nó . Nó tiếp câu chuyện dở dang về công cuộc tìm kiếm một nửa của mình :
      -Sau này , chán chê cảnh ăn chơi ở Sài gòn , tao về nhà mở quán . Con vợ tao bây giờ là người yêu đầu tiên của tao khi còn ngồi ở ghế nhà trường thời phổ thông . Cô ta đã có hai đứa con : Một trai , một gái và kèm một thằng chồng nát rượu . ĐM ! cứ mỗi lần nó nhậu về là con nhỏ “ toe sơ mướp “, nhà lại nghèo , cô ấy chỉ bán gánh bún trước nhà chồng trong con hẻm nhỏ , đâu đủ lo cho gia đình ? vậy mà còn bị hành hạ !?..
      Hớp một ngụm bia , đốt một điếu thuốc . Ánh lửa lóe lên trong một thoáng , tôi nhìn thấy những vết chân chim nơi đuôi mắt của nó , trông như lối mòn của những con đường mà nó đã đi qua . Bằng giọng trầm và có phần mai mĩa nó kể tiếp :
      -Tao tình cờ gặp lại nàng , trong một quán cà phê . Tao thật xót xa cho câu chuyện về cuộc đời của một người con gái mà trong quá khứ của tao : Đó là cuộc tình thơm tho nhất của đời người !-Nó xuống giọng : Sau đó , nàng li dị …và giờ đang là vợ tao , không cưới , không hỏi , không tiệc tùng…? Giờ nàng và tao rất hạnh phúc , kể cả con gái riêng của nàng .
      Tôi cũng châm một điếu thuốc và thầm nghĩ : “Tao cũng hạnh phúc nữa vì đã có một thằng bạn như mày !”
      -Mà cũng chưa hết đâu ? Còn nhiều gian truân , trắc trở , mà tao và nàng phải vượt qua , khi tao đưa nàng về đây !-Giọng của nó bỗng sôi nổi hẳn lên .
      -Mày thử nghĩ : Tao là con út trong gia đình , cha tao là việt kiều Pháp , má tao là con nhà gia thế , anh chị tao là những người có học và thành đạt . Vậy liệu họ có để yên cho tao không ? Không bao giờ !!! – hắn trở nên mai mỉa :
      -Mẹ nó ! Tao là con nhà có học , tao có tiền vậy mà lời nói của tao , trong gia đình chẳng ai nghe ?       Cuối cùng qua hai năm chung sống một cách chịu đựng và khó nhọc , té ra họ nghe một thằng con nít chưa biết nói !?
      -Kỳ vậy ? – Tôi ra vẻ thắc mắc mặc dù tôi thừa biết vì sao ?
      -Thằng nhóc , con của tao và nàng , vừa ngo ngoe ra đời , là mọi người trong gia đình thay đổi 180 độ . Họ mới bắt đầu chấp nhận nàng và chấp nhận cuộc tình của tao . Vậy mày có nghĩ là nhờ thằng nhóc con tao không !?...
      Tối hôm đó , hai thằng say quắc cần câu . Tôi mừng cho nó , mừng cho cuộc tình dù không trọn vẹn từ đầu nhưng rốt cục kết thúc có hậu .
      Trong giấc ngủ miên man của tôi , hồn tôi phiêu diêu trong một thế giới có đầy màu sắc của cỏ cây , hoa lá , nắng vàng và chiều muộn . Tôi như được sống lại giấc mơ thời trai trẻ và những tình yêu đẹp không chân dung .
      Sáng mai thức giấc , tôi chào đón một ngày mới với niềm tin sâu sắc rằng : Trong sự trần trụi của đời thường vẫn có những thiên thần quanh quẩn đâu đây !?... 

(Lê quang Luận). Sài Gòn , 23/10/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét