Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

CHUYỆN TÔ PHỞ


                                          (Ảnh MH: Nguồn internet)
CHUYỆN TÔ PHỞ
      Còn một ít thịt bò , nàng dậy sớm tay bế đứa con gái còn chưa đầy năm , dự định nấu một tô phở cho chồng ngủ dậy ăn rồi đi chụp hình . Anh ta là một thợ chụp hình thời bao cấp .
      Tay trái bế con , tay còn lại nàng vừa nhóm vừa thổi phì phò cho củi ngo bắt lửa . Khói bay cay xè mắt hai mẹ con . Con bé khóc ré lên từng cơn .
      Với số thịt ít ỏi nàng dự định nấu một tô lớn cho chồng . Nếu anh ấy ăn không hết , nàng sẽ ăn phần thừa còn lại để có sức lo việc nhà chồng .
      Anh ta thức dậy sớm hơn thường lệ và bực mình vì tiếng khóc của con phá ngang giấc ngủ . Vệ sinh qua quýt cho xong , anh ta liếc nhìn tô phở đầy ắp và bốc khói trên bàn . Trợn mắt nhìn tô phở xong nhìn cô vợ nhỏ đang bế con lấp ló cất giọng :
      -Cô nấu cho ai ăn thế này ?
      -Dạ ! Còn ít thịt bò , em nấu cho anh ăn còn đi làm ! -Nàng đáp nhỏ nhẹ .
      -Cô thừa biết là tôi ăn rất ít ? Vậy mà nấu chừng này cho... chó ăn à ? Tại sao cô không biết tiết kiệm !?-Anh ta gằn từng tiếng qua kẽ răng .
      -Dạ ! Em nấu chỉ vừa đủ một tô . Anh ăn không hết thì để đó lát em ăn .-Nàng hơi run run trả lời chồng .
      Bằng tất cả sự bực dọc từ sáng tới giờ , anh ta vung tay gạt phăng tô phở còn bốc khói xuống nền nhà , những sợi phở văng tung tóe , có sợi văng bám lên mái tóc trước của nàng và đôi mắt mở to đầy sợ hãi của hai mẹ con . Con bé lại khóc ré lên trên nách của nàng . Anh ta hằn học buông một câu trước khi khoát vội cái xách đựng máy chụp hình bước ra cửa :
      -Thì đó ? Cô ăn đi !!!
     Nàng ôm xiết con gái vào lòng . Ý nghĩ của nàng đang hướng đến cái kho chứa đồ làm vườn của bà mẹ chồng . Có những chai thuốc sâu còn chưa đem ra dùng ở đó ....
(Lê Quang Luận) . Sài Gòn , 24/03/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét