Thứ Tư, 11 tháng 2, 2015

CÓ KHI NÀO......?



       CÓ KHI NÀO......?
      Có khi nào chúng ta có những giây phút lắng lòng mình trong không gian thinh lặng . Bỏ qua những khắc khoải ưu tư của cuộc sống , của tình yêu và thân phận . Tạm quên những nỗi nhọc nhằn đang gánh chịu từng ngày để trở về với chính mình ? Với cái bản ngã đang ẩn trú trong thể xác đang ngày càng vật vả già nua của chúng ta ?
      Có khi nào chúng ta đối diện với bức tường trắng vô tri và đắm mình trong đó với nhiều những ước muốn mơ hồ về được mất !?...
      Có khi nào ta ru ta với bao nỗi ngậm ngùi !?...
RU TA NGẬM NGÙI...
(nhạc và lời : TCS)
Môi nào hãy còn thơm , cho ta phơi cuộc tình.
Tóc nào hãy còn xanh , cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên , ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên , tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên , con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông , tay rong rêu muộn màng.
Thôi chờ những rạng đông..
Xin chờ những rạng đông
Đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình.
Giữa tường trắng lặng câm.
Có đường phố nào vui , cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay , trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai , ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai
Em về, hãy về đi , ta phiêu du một đờị
Hương trầm có còn đây , ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi , ta ru ta ngậm ngùi,
Xin ngủ dưới vòm cây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét